DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 207

hữu, phong cách Viễn Đông ngày càng lùi bước trước sự xâm lấn của
phong cách thế kỷ 18; và những chiếc nệm mà bà Swann sai nhào cho
mềm và chồng lên sau lưng tôi để cho tôi được “thoải mái

*

”, đều được

trang trí hình hoa kiểu Louis XV chứ không thêu rồng Tàu như trước
nữa. Trong căn phòng người ta hay thấy bà ở đó nhất (bà thường nói về
căn phòng này: “Phải, tôi yêu nó, tôi thiết nó lắm; tôi không thể sống
giữa những thứ không thân thiện và khoa trương; đây chính là nơi tôi
làm việc”; tuy nhiên, bà không nói cụ thể là đang vẽ tranh, hoặc có lẽ
đang viết sách, phụ nữ đến một độ tuổi nào đó bắt đầu thích viết văn để
làm một cái gì đó và khỏi trở thành vô dụng), bà bày xung quanh mình
toàn đồ Saxe (bà mê thích thứ đồ sứ vùng này mà bà phát âm bằng
giọng Anh đến nỗi thấy cái gì ưng mắt, bà cũng nói: đẹp đấy, nom
giống như những bông hoa vùng Saxe); bà sợ cho chúng, hơn cả dạo
xưa sợ cho đám độc bình, tượng sứ, bị bọn đầy tớ ngu dốt chạm tay
vào; mỗi khi họ vô ý đụng phải, bà phát sốt phát rét và nổi cơn lôi đình
quát tháo họ trước sự chứng kiến bàng quan của ông chủ Swann rất lịch
sự và hiền khô. Việc thấy rõ một số khiếm khuyết không hề làm giảm
sự mê thích; trái lại, sự mê thích còn khiến những khuyết tật ấy thành
dễ thương. Bây giờ, khi tiếp những người thân, Odette ít khi mặc
kimono Nhật Bản, mà thường khoác áo choàng lụa kiểu Watteau

*

sáng

màu và nhẹ bồng; bà đưa tay mơn trớn mép áo bồng như bọt sóng nở
hoa trên ngực mình, như thảnh thơi vùng vẫy, tắm trong đó với một vẻ
thoải mái, tươi mát của làn da cùng nhịp thở sâu, đến nỗi bà dường như
coi loại áo này không chỉ có chức năng trang trí như kiểu một khung
cảnh, mà là vật cần thiết như cái “tub

*

” hay cuộc “footing

*

” để đáp

ứng những yêu cầu tinh vi về chăm sóc dung mạo cũng như về vệ sinh
cá nhân. Bà có thói quen tuyên bố rằng thà nhịn ăn còn dễ hơn là thiếu
vắng nghệ thuật và sự tinh sạch, rằng nếu phải chứng kiến La Joconde
cháy trong lửa thì còn buồn hơn là thấy một lô người quen bị chết
thiêu. Những lý thuyết này nghe có vẻ nghịch lý đối với các bà bạn của
bà nhưng lại khiến bà được coi là một bậc nữ lưu siêu đẳng, hằng tuần
được ngài bộ trưởng nước Bỉ tới thăm, đến nỗi trong cái thế giới nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.