DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 259

phải trở về Paris mất thôi, cụ không phản đối, chỉ nói cụ ra ngoài mua
mấy thứ có thể đắc dụng nếu chúng tôi ra về cũng như nếu chúng tôi ở
lại (về sau, tôi biết là tất cả đều dành cho tôi, Françoise thì đã mang
theo sẵn những đồ dự phòng khi tôi cần đến); trong khi chờ đợi, tôi đi
bách bộ trên những phố chen chúc một đám đông khiến ngoài đường
mà nóng như trong phòng, giờ này vẫn còn một hiệu cắt tóc mở cửa
cùng một tiệm bánh ngọt, nơi những khách quen đang ăn kem trước
pho tượng Duguay-Trouin

*

. Pho tượng khiến tôi thích thú gần như một

bệnh nhân thích thú ngắm hình ảnh nó trong một số họa báo mà người
đó lần giở từng trang trong phòng chờ của một bác sĩ phẫu thuật. Tôi
lấy làm ngạc nhiên thấy có nhiều người khác với tôi tới mức đủ để
khiến tay quản lý khuyên tôi nên dạo chơi trong thành phố này như một
thứ giải trí và cũng đủ để khiến một số người có thể coi cái phòng tra
tấn là nơi ở mới này là “một chốn lưu trú tuyệt thú” như được khẳng
định trong tờ quảng cáo của khách sạn, đành rằng có phần phóng đại,
nhưng phỉnh nịnh được thị hiếu của đông đảo khách hàng. Quả thật, để
câu khách tới Đại Khách sạn ở Balbec, tờ quảng cáo nêu lên không chỉ
những “cao lương mỹ vị” và “cảnh đẹp những khu vườn của Casino”,
mà cả “những chỉ dụ của Hoàng đế Thời thượng mà ta không thể ngang
nhiên vi phạm mà thoát khỏi nguy cơ bị coi là kẻ thô lỗ, tiếng xấu mà
không một người có giáo dục nào muốn phải mang.”

Tôi sợ đã làm cho bà tôi thất vọng, do vậy càng thấy cần đến cụ.

Chắc cụ đã nản, cảm thấy nếu mới chỉ mệt nhọc thế này mà tôi đã
không chịu nổi thì ắt là hết hy vọng, chẳng chuyến đi nào có thể giúp
ích gì cho tôi nữa. Tôi quyết định trở về đợi cụ ở khách sạn; đích thân
tay quản lý đến bấm vào một cái nút; và một nhân vật tôi chưa quen mà
người ta gọi là “lift

*

” (được bố trí như một nhiếp ảnh gia đằng sau tấm

kính, hay một người chơi đại phong cầm ở giáo đường trong khoang
của mình, trên điểm cao nhất của khách sạn, ở cái chỗ mà trong kiến
trúc nhà thờ Normandie, thường đặt tháp đèn) bắt đầu hạ xuống phía
tôi, thoăn thoắt như một chú sóc bị bắt nuôi trong nhà, cần cù. Thế rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.