DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 299

chúng tôi - không biết làm sao bà lại có vẻ được thông tin về chuyến đi
chi tiết hơn chúng tôi. “Tôi nghĩ cha cậu sẽ trở về vào tuần sau, sớm
hơn dự định, vì có lẽ ông sẽ thôi không đi Algésiras nữa. Nhưng ông
muốn dành thêm một ngày để thăm Tolède vì ông rất ngưỡng mộ một
danh họa học trò của Titien mà tôi quên mất tên, chỉ ở đó mới có tranh
đẹp của ông ta

*

.”

Và tôi tự hỏi, do một ngẫu nhiên nào mà qua cái ống kính lạnh lùng

quan sát từ khá xa hoạt động sơ giản, nhỏ nhoi và mơ hồ của đám
người bà quen biết, lại xen vào dưới luồng mắt Madame de Villeparisis
quan sát cha tôi một mảnh kính phóng đại diệu kỳ khiến bà thấy nổi rõ
mồn một và với chi tiết lớn nhất tất cả những gì là thú vị - những tình
huống bất ngờ khiến cha tôi phải trở về, những rầy rà với thuế quan, sở
thích của cha tôi đối với El Greco - và, thay đổi tỷ lệ thị ảnh của bà, chỉ
cho bà thấy độc một con người lớn lao mênh mông giữa những người
khác bé tí xíu, giống như vị thần Jupiter mà Gustave Moreau đã thể
hiện trong tranh theo một kích cỡ lớn hơn tầm vóc con người, bên cạnh
một nữ nhi trần thế yếu đuối

*

.

Bà tôi cáo từ Madame de Villeparisis để chúng tôi có thể nán lại hít

thở không khí thêm một lúc nữa trước khách sạn trong khi chờ đợi
người ta ra dấu qua cửa kính là bữa trưa của chúng tôi đã sẵn sàng. Có
tiếng nhốn nháo. Đó là cô bồ trẻ của tay “vua đảo mọi” vừa tắm xong,
giờ trở về ăn trưa.

“Quả là một tai họa, khiến người ta đến phải rời bỏ nước Pháp mất

thôi!” ông chủ tịch đoàn luật sư vừa lúc này đi ngang qua, kêu lên giận
dữ.

Tuy nhiên, bà vợ ông công chứng lại dán cặp mắt trợn tròn vào cô

hoàng hậu rỏm.

“Ngài không thể tưởng tượng tôi điên tiết biết nhường nào khi thấy

bà Blandais trố mắt nhìn cái bọn ấy như thế”, ông chủ tịch đoàn luật sư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.