DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 474

xưởng vẽ, của những bè nhóm nghệ sĩ (nếu ta nói về một họa sĩ) một
cái gì vượt lên nó

*

.”

Chúng tôi tới trước cửa nhà ông. Tôi thất vọng vì không được làm

quen với các cô gái kia. Nhưng rốt cuộc, giờ đã có một khả năng tìm lại
được họ trong cuộc đời; họ đã thôi không còn là những hình bóng lướt
qua trên một đường chân trời mà tôi tưởng sẽ không bao giờ thấy xuất
hiện trở lại nữa. Xung quanh họ, không còn dập dềnh con xoáy nước
ngăn cách họ với tôi, thực ra chỉ là sự biểu hiện nỗi khao khát không
ngừng rực cháy, chuyển động, rốt ráo, đầy khắc khoải lo âu, mà sự cách
vời khôn thể với tới cùng sự trốn chạy có lẽ là mãi mãi của họ đốt lên
trong tôi. Giờ đây, nỗi khát khao ấy, tôi có thể để nó ngơi nghỉ, đặt nó
bên cạnh bao niềm mong ước khác mà tôi tạm hoãn thực hiện, một khi
tôi biết là mình có thể thực hiện chúng. Tôi chia tay Elstir và tôi lại một
mình. Thế rồi đột nhiên, mặc dầu đang còn thất vọng, tôi bỗng thấy
hiện ra trong óc tất cả những sự tình cờ mà tôi không thể ngờ có thể
xảy ra, nào là chính Elstir lại có quan hệ với những cô gái đó, nào là
mới sáng nay, đối với tôi, họ chỉ là những dáng hình trong một bức
tranh lấy biển làm nền, giờ họ không những đã thấy tôi, mà còn thấy tôi
có quan hệ với một người vĩ đại, ông ta giờ đã biết tôi muốn làm quen
với họ, chắc hẳn sẽ giúp tôi. Điều đó khiến tôi vui thích, nhưng niềm
vui thích kín đáo ấy, tôi không thấy ngay; nó thuộc loại những người
khách lặng lẽ chờ đến lúc các khách khác đã đi hết, chỉ còn lại mình ta,
mới lên tiếng để ta biết là họ đã tới. Bấy giờ, ta mới thấy họ, ta có thể
nói với họ: “Tôi xin dành trọn mình cho bạn” và lắng nghe họ. Đôi khi,
từ lúc những niềm vui thích kiểu ấy ngấm vào ta đến lúc tự ta có thể trở
vào trong vòng tay của nó, nhiều giờ khắc trôi qua, trong thời gian ấy ta
gặp biết bao người đến nỗi ta đâm sợ ngộ nhỡ nó không chờ ta? Nhưng
nó kiên nhẫn, nó không biết mệt và khi mọi người vừa đi khỏi, ta lại
thấy nó ngay trước mặt mình. Đôi khi, chính ta mệt đến nỗi ta cảm thấy
đầu óc rã rời của mình không còn đủ sức để giữ lại những ký ức, những
ấn tượng vốn chỉ lấy bản ngã mỏng manh của ta làm nơi nương náu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.