DƯỚI CÁNH THIÊN THẦN RƯỢU - Trang 146

- Chúc sức khỏe, chúc sức khỏe!

Cán cân lại nghiêng, lần này không nghiêng về phía tà ma, mà nghiêng

về phía địa ngục. Ly rượu cuối cùng vừa đủ liều, vừa quá liều, ông Stary
Kubica cảm thấy rượu đang làm nổ tung đầu ông.

- Mỹ, Mỹ, - ông nội tôi thở phì phò, miệng sùi bọt mép. Bất thình lình

ông đứng dậy, ông đi ra phía cửa, chân bước thoăn thoắt. Ông bỏ lại chiếc
áo lông cừu khoác trên ghế tựa, nom chiếc áo lúc này như thể túp lều của
mục đồng vừa bị cơn lốc quật tả tơi. Mặc chiếc sơ mi cổ cồn và chiếc áo
gilê đen trên người, ông nội tôi lội tuyết đi về nhà. Trời buốt giá, thoạt tiên
vừa phải, sau lạnh thấu xương, ông Stary Kubica bắt đầu la hét om xòm,
tiếng thét của ông nghe rùng rợn, rùng rợn như tiếng thét của tôi hôm toán
mafia cùng nữ nhà thơ Alberta Lulai da bánh mật xuất hiện tại nhà tôi.

Chuyện xảy ra khi nào vậy? Làm gì có chuyện này. Không phải văn học,

vì không có quá khứ kia, và không có những chuyện kia. Chỉ có thời hiện
tại mà thôi - một buổi chiều muộn tháng giêng năm 1932 hoặc 1933. Ông
nội tôi đi loạng choạng, la hét như con thú bị hành hạ. Từ xa cả nhà đã nghe
thấy tiếng la hét của ông. Mọi người bỏ chạy, chạy thục mạng. Cả nhà chạy
qua tiền sảnh, qua khoảng sân tối om, đặt thang vào lỗ hổng lên trần nhà,
rồi tất cả mọi người leo lên ngon lành, người nọ sau người kia, như là đội
lính cứu hỏa được tập tành đến nơi đến chốn. Khi ông Stary Kubica về đến
bãi cỏ trước nhà, không nghe thấy, dù là tiếng thở của ông, ông lặng im và
ông tỉnh lại. Ông đứng vào chính chỗ sáng nay ông đã đứng, cho dù làm gì
có chuyện con người ta hai lần đứng đúng một chỗ. Chắc ông Stary Kubica
đang đọc những gì tôi đang viết, vì ông nói như thể ông nhắc theo lời tôi:

- Làm gì có chuyện hai lần húc đầu vào cùng một đống tuyết. Chẳng có

đâu, nhưng, húc đầu vào một trăm ngàn cú sét thì sao, có đấy!

Ông nội tôi đứng đúng chỗ đó, rồi đi đúng lối mòn được quét dọn cẩn

thận, dẫn tới kho củi, và bằng động tác y như cũ ông cầm lấy chiếc rìu.
Cánh cổng chuồng ngựa mở ra, rồi đóng lại, và bây giờ một sự lặng im ghê
người. Môt phút, hai, ba, năm phút im lặng đáng sợ, sau đó, có vẻ như gần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.