DƯỚI CÁNH THIÊN THẦN RƯỢU - Trang 148

Cảm xúc mạnh trên bờ sông Utrata

Hai đứa sợ vãi linh hồn, chúng mình ngồi ghế đá trên bờ sông Utrata, anh

nói: chiếc cối xay trên bờ sông Utrata, em nói: chiếc cối xay trên bờ sông
Lutynia

[1]

. Chúng ta là một cặp tình nhân bằng xương bằng thịt bước ra từ

bản tình ca du mục. Trời oi bức, cứ mỗi giờ đồng hồ lại một trận mưa rào ập
xuống, hai đứa đứng dậy, đi sâu vào rừng càng lúc càng tối tăm. Em đến
vào ngày chủ nhật. Khoảng mười một giờ anh đợi em dưới cổng bệnh viện,
em xuống ga xe lửa nội đô rồi chạy dọc sân ga. (có nàng). Con đường đất
cát giữa các dãy nhà dành cho bệnh nhân tâm thần chạy tới tận bờ sông
Utrata. Anh xếp các tờ “Báo Bầu cử” của cả tuần thành tập dày trên ghế đá,
trước mặt chúng ta là cả cuộc đời, là trọn bảy giờ đồng hồ, chẳng thể ngồi
cả đời trên ghế đá trơ trọi được.

Theo thói quen cuối cùng của kiếp trước trên trần thế, anh mua tờ “Báo

Bầu Cử” tại quầy báo của Trung tâm cai nghiện rượu, anh đọc, nói đúng
hơn là anh lật vội từng trang. Chuyện gì đang xảy ra ở thế giới bên kia?
Chẳng có chuyện gì cả. Chỉ có con người ở đó đang hấp hối mà thôi.

Trong mấy ngôi vườn hoang, những toán người đã khuất đang đi bách

bộ, tiếng họ nói không phải là tiếng người, cử chỉ của họ không phải là cử
chỉ của con người, chỉ bộ đồ ngủ sọc trắng-xanh khiến họ có vẻ là con
người mà thôi. Chúng ta đi dọc bờ rào, từ xa một người trong đám những
người đã khuất tiến lại, người này giơ hai bàn tay run run qua rào sắt, đoạn
nói:

- How do you do?

- Okey, I’m fine,

[2]

- anh đáp lại theo phản xạ. Bỗng gương mặt của

người này tươi tỉnh hẳn lên, gương mặt lạnh của một người đã chết vì đau
đớn nhường chỗ cho gương mặt sống động và tinh nhanh của một vị giáo sư
vật lý hoặc di truyền học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.