DƯỚI CÁNH THIÊN THẦN RƯỢU - Trang 168

- Không một thế lực nào, dù là con người hay siêu nhiên khả dĩ tách rời

chúng tôi. Cả chuyện này nữa ông cũng đã biết rồi, cho nên ông đang tức
tối.

- Nhà ngươi không uống rượu phải không?

- Ông là thước đo của sự đồi bại thật sự của tôi. Nhà của ông không ở

trong hang đá, nhà của ông ở đàng sau cửa hàng rượu. Thiên thần mà tôi xin
cạch tới già, con quỷ sa tăng của tôi đang thò đầu ra như con giun vàng da
cam thò đầu ra khỏi miệng chai rượu.

- Jurus này, nhà ngươi đừng thua chính mình. Một con quỷ thò đầu ra từ

miệng chai rượu còn hơn chẳng có con quỷ nào. Ta cũng xót xa cho số phận
của ta lắm chứ, có lẽ ta thích làm con quỷ của Fiodor Michajlowicz
Dostojewski

[3]

hoặc Tomasz Mann

[4]

, nhưng ta đã phải làm con quỷ của

nhà ngươi, của Jurus. Ta đau khổ vì chuyện này, nhưng ta chấp nhận, rõ
ràng mỗi con quỷ đều có một nhà văn cho nó phụng sự.

- Mỗi người có một con yêu quái tương xứng với mình.

- Ta nói cho nhà ngươi biết điều này: thà có con quỷ chui ra từ chai rượu

đắng dạ dày còn hơn chẳng có con quỷ nào. Lại nữa, Rượu Đắng Dạ Dày
chẳng phải là loại rượu tệ hại nhất, đôi khi đó là rượu ngon. Thí dụ, mùa
đông, lúc bốn giờ sáng, nhà ngươi còn nhớ không, rượu đã chui thẳng từ
chai để đi qua cuống họng nhà ngươi một cách thần kỳ? Nhà ngươi có còn
nhớ nhà ngươi cảm thấy yên dạ như thế nào khi nhà ngươi đứng trước cửa
hàng bán rượu đêm?

- Tôi buồn nôn.

- Nhà ngươi đừng có nôn liều. Quá khứ say sưa và hư đốn của nhà ngươi

chấm dứt bằng nôn mửa chăng? Chấm dứt hay là không chấm dứt nào? Bọn
này có thể rút bớt một vài khoản.

- Các người khả dĩ rút lại những khoản gì nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.