ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 56

hay dở thế nào, có dịp sẽ mời đại sư nhã giám rồi còn chỉ bảo cho những
chỗ nông cạn.

Đại sư lấy làm hoan hỷ, ngài tỏ ý vừa như khen vừa như kính phục:

- Bệ hạ ở ngôi cửu ngũ mà lòng vẫn hướng về đám lê dân. Lo công

việc cho cả nước mà vẫn nhiếp tâm theo đạo Bồ Đề, học hành nội điển
không phút lơ là mà vẫn dành được thời gian trước tác. Bệ hạ đã tu theo
chính pháp, con đường đã chọn, cứ thế mà đi, sao còn phải cầu kiến.

Cuộc tham vấn của nhà vua vừa vãn thì cũng là lúc bình minh đã tỏ

rạng. Đệ tử của thiền sư cũng vừa xong khóa lễ sớm.

Chia tay với đại sư Đức Sơn, cả đoàn lên ngựa trạm đi thẳng ra An

Bang.

Khuất dạng nơi am thanh cảnh vắng lâu rồi mà hình ảnh thiền sư với

ngôi am Thanh Phong vẫn cứ vấn vương trong đầu óc nhà vua. Trong đáy
sâu tâm tư, không phải nhà vua không ao ước được thoát tục như thiền sư.

Và ít lâu sau, tại am Thanh Phong, thiền sư Đức Sơn nhận được bài

thơ gởi tặng của nhà vua:

Phong dã tùng san nguyệt chiếu đình,

Tâm kỳ phong cảnh cộng thê thanh.

Cá trung tư vị vô nhân thức,

Phó dự sơn tăng lạc đáo minh.

[20]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.