ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 73

đơn điệu như đồ sứ của người Tàu. Nhưng họ cũng thừa nhận đồ của người
Tàu có nhiều món đẹp như men túy hồng độc sắc, men rạn cũng là loại độc
đáo.

- Ông chủ có biết tại thương cảng này những mặt hàng nào của ta

được thương lái ngoại quốc thích mua và mua thật nhiều?

- Vậy chớ quý khách có hàng gì bán cứ nói toẹt ra, việc gì mà cứ dò

hỏi mãi.

- Không! Không có gì bán buôn cả, ông chủ hiểu nhầm tôi rồi. Tôi chỉ

muốn biết để xem nước mình có giàu không, có nhiều của quý mà nước
ngoài không có.

- Quý khách đã nặng lòng với đất nước thì tôi cũng xin nói rằng: Tất

cả các tàu buôn nước ngoài, không một tàu nào lại không tranh mua hột
tiêu, trầm hương, ngà voi, da hổ, sừng tê giác, đồi mồi, mã não, ngọc trai.
Ngọc trai họ ưa loại hồng ngọc và huyền ngọc. Huyền ngọc thì hiếm lắm
nhưng cực đắt, đắt gấp cả trăm lần ngọc thường.

- Vậy chứ những thứ hàng quý hiếm ấy do người mình thu gom rồi

bán thẳng cho thương lái ngoại quốc hay do người Tàu làm trung gian môi
giới?

- Quý khách tò mò quá, ông chủ hàng có vẻ hơi bực mình.

Lê Tần bèn đỡ lời:

- Cảm phiền ông, chủ tôi đây là một đại gia ở Thăng Long, nay ông ra

Vân Đồn xem xét để có thể chuyển một phần kinh doanh ra ngoài này.

- Vậy à? Ông chủ cửa hàng đồ gốm sứ nhìn thẳng vào nhà vua, với vẻ

thiện cảm, ông hỏi luôn:

- Ở trong đó ông kinh doanh những hàng gì?

Lê Tần vội đáp:

- Dạ, chủ tôi kinh doanh tơ lụa, gấm vóc và cả các đồ trân quý.

- Tôi có quen một đại gia như thế ở Thăng Long, có phải nhà “Quảng

Phát”?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.