DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 108

- Cám ơn bác Pơ Rum, cám ơn bà con làng Pút Sia nhiều lắm

*

**

Ba người: anh Thành, Hạnh và chị Nai Ngọc qua thác Búc Sô còn tần

ngần nhìn trở lại mãi bà con làng Pút Sia ra tiễn. Mãi đến khi tiếng thác
nước ào ào đã dịu đi và tắt dần phía sau, chị Nai Ngọc mới cất tiếng:
- Có dịp nào quay trở lại đây, anh Thành đừng ngại đường xa, đừng lo
đường rừng, mà đến thăm làng em.
Anh Thành cười:
- Nhất định như vậy đó, chị Nai Ngọc ơi. Làng Pút Sia của Nai Ngọc đẹp
lắm. Tôi còn trở lại mà. Nai Ngọc có nhìn thấy con sơn dương đứng ở đầu
núi kia không? Đến con thú trên rừng cũng tiễn chân chúng ta đó.
Con sơn dương in lên nền trời buổi sớm một dáng khoẻ khoắn. Nó nhìn
chăm chú về phía dải rừng mênh mông dưới chân, cái đầu ngẩng cao, đôi
sừng cong về phía sau.
- Ở quê anh Thành có sơn dương không?
- Không có đâu. Nhưng ở vùng biển cũng có khi gặp đó.
- Sơn dương ở quê em, đến mùa thu về rất nhiều. Em tưởng nó chỉ ở các
mỏm núi cao thôi. Nó leo trèo giỏi như vượn đó. Có nững chóp núi chẳng
ai lên được, mà nó cũng đến tìm cỏ, tìm lá cây để ăn. Hiếm hoi lắm thợ săn
mới bắn sơn dương. Ở đây, nhiều con thú quý hơn mà.
Anh Thành cười:
- Đối với người vùng xuôi, lại hiếm thịt sơn dương. Thịt sơn dương chế
biến khéo, ngon như thịt dê nhà. Trẻ con suy dinh dưỡng, gầy còm, được
thịt sơn dương hầm với các vị thuốc như đương quy, gừng, hoàng kỳ thì
thật tuyệt, chứ chưa kể đến cái món cao xương là loại quý.
Đường trong rừng mùa này thật đẹp. Cây cối rậm rì, gai góc chằng chịt,
những đám mây, song bám chắc những cây gụ, cây luồn dày đặc. Kề bên
rừng mây là nương sim tím ngắt, nhô lên những hàng chuối rừng, hoa đỏ
thắm đầu buồng chuối non. Bầy chim sin sít hót lanh lảnh như tiếng kèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.