DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 109

đồng. Ở một bãi cỏ tranh, những con trâu nhở nhơ con nằm con đứng lô
nhô. Thỉnh thoảng một con đứng vươn cổ, chếch đôi sừng nhọn hoắt, kêu
một tiếng "nghé ọ" vang rừng. Mấy chú min hiền lành gặm cỏ bên con trâu
nằm toài lười biếng sưởi nắng.
Chị Nai Ngọc "ồ" lên một tiếng nhỏ, rồi quay sang anh Thành:
- Đã lâu lắm, em mới thấy mấy con min này. Loài min ưa ăn măng tre ở
rừng sâu, chỉ khi thiếu ăn nó mới xuống các bãi cỏ, nhưng chẳng ở lâu...
Con Vện Ốc bỗng sủa vang lên một hồi. Chị Nai Ngọc và anh Thành quay
lại:
- Gì vậy, Hạnh?
Hạnh đang cố kéo chú Vện Ốc đi. Hạnh cười bẽn lẽn:
- Con Vện Ốc cứ nhay cái gốc cây dại này, anh Thành ơi!
- Nó đói hẳn?
- Không. Cái gốc cây gì đầy lông, khiếp quá anh ạ!
Anh Thành bước đến gần em trai. Anh reo lên:
- Trời! Thân rễ cây lông cu li mà em bảo gốc cây hả? Nhìn xem nào, từ
hôm vào Trường Sơn, anh mới gặp nó đây!

Chị Nai Ngọc cũng rảo bước đến. Chị chẳng ngạc nhiên như anh

Thành. Rừng ở quê chị, loại cây này thiếu gì đâu. Những cây cu li mọc
hoang dại rải rác trên mặt đất, xù lên đám lông vàng vọt mà Hạnh tưởng
một gốc cây đã bị đẵn cụt. Anh Thành ngồi xổm bên một cây lông cu li, tay
vuốt nhẹ trên đám lông mượt êm. Cây lông cu li vươn cao cổ như dáng chú
hươu vàng đang bứt lá. Người ta thường đặt lộn ngược và sửa sang nó, sẽ
có những dáng hình con thú, cành hoa thật đẹp. Anh Thành với tay sang
bên sườn, kéo chiếc bi đông đựng rượu mật ong mà ông Pơ Rum tặng lúc
lên đường. Anh mở nút, tưới một chút rượu lên đám lông cu li, rồi quay
sang Hạnh:
- Em chờ xem, anh làm trò ảo thuật đây này!
Những chiếc lông cu li đang xẹp lại, đẫm rượu, bỗng động đậy nhè nhẹ, rồi
cựa quậy và phồng lên dần dần. Một chặp, cả đám lông thấm rượu, bỗng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.