DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 114

khuất gió, đánh một mồi lửa lên tìm chỗ khô ráo, đặt chiếc ba lô quý của
mình xuống. Anh thở phào như trút hết cái mệt nhọc ra ngoài:
- Tôi đã có lần hành quân trên đường Trường Sơn này hồi đánh Mỹ,
nhưng chưa gặp cơn dông nào khiếp như bây giờ. Hơn cả bão đầu vụ, hơn
cả bị trăn đuổi, chị Nai Ngọc ạ !
- Em thì quen rồi. Năm nào ở đây không có vài trận động rừng như vậy.
Có năm gió bốc hẳn một hai ngôi nhà trong làng đi, chẳng còn lại thứ gì,
như là chỗ đất trước đó trống không ấy.
- Nai Ngọc nói sao, một năm có đến vài trận gió như vậy à ?
- Có đến hai ba trận, năm nhiều nhất có đến bốn trận gió lớn đó !
Anh Thành vừa vun đống lá rừng khô, vừa chuẩn bị đốt lửa. Nghe tiếng gió
vẫn ầm ầm ngoài cửa hang, anh trầm ngâm:
- Chắc vùng này nằm trong một rãnh không khí từ biển thổi lên, mới hút
gió như vậy. Rồi đây, các nhà khí tượng phải nghiên cứu đến những hiện
tượng lạ lùng này.
Hạnh lần ra cửa hang, khum hai lòng bàn tay thành loa, gọi vọng vào trong
gió:
- Ơi ! Vện Ốc ở đâu ? Vện Ốc ốc...
Cơn gió mang giọng Hạnh đi, đánh tan vào không gian. Gọi đến bốn năm
lần, Vện Ốc vẫn biệt tăm. Chị Nai Ngọc an ủi:
- Nhất định ngớt cơn dông, nó sẽ về Hạnh à !
Anh Thành đốt to ngọn lửa lên, nói vọng ra:
- Vện Ốc mải chơi bị lạc quanh đây thôi. Cu cậu tinh ranh lắm, nó
chẳng...
Anh Thành chưa dứt lời, con Vện Ốc đã chạy nhào vào hang. Hạnh rú lên
vui mừng, ôm lấy nó. Nhưng Vện Ốc đã toài ra. Nó có lạc gì đâu. Nó chỉ
mải đùa với những con chi, con dúi đang chạy cơn dông ở mấy bụi cây
thôi. Vện Ốc lăng xăng bên bếp lửa mới nhóm, nhìn anh Thành, nhìn chị
Nai Ngọc rồi lại nhìn Hạnh như muốn hỏi: ngoài hang vui thế kìa, ồn ĩ thế
kia, mà sao mọi người lại trốn biệt vào đây nhỉ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.