DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 33

Anh Thành cười to:
- Được chứ! Cây thuốc rừng, thú rừng đầy ra đó, bệnh gì không

chữa nổi . . .

Tuy nói vui với chủ tịch Pôộng, nhưng anh Thành vẫn lo lắng lắm.

Chiều ấy cùng chủ tịch Pôộng đi thăm đến chục nhà trong làng, anh bỗng
thấy thương hại mấy đứa trẻ quá. Hơn hai chục đứa bé đang thời kỳ lớn, mà
bị còi xương, cẳng chân, cẳng tay gầy như que củi. Có em đầu to quá khổ.
Có em chậm mọc răng, xương hàm biến dạng, chân cong. Lại có em lồng
ngực nhỏ khác thường, dễ bị mắc chứng ho suyễn lắm.

Cả đêm, hình dáng những em nhỏ trong làng cứ chập chờn trong giấc

ngủ của Thành. Buổi sáng, trời thật mát. Những đám mây trắng trôi bồng
bềnh giữ vùng da trời xanh ngắt. Chủ tịch Pôộng vươn vai, nhìn trời:

- Bữa nay nắng to đây “Ta - bo” à . . .
- Mình đang chờ cái nắng này. Nào, Hạnh, dậy chớ! Có đi tắm suối

với anh không? Cho cả con Vện Ốc đi, nó sẽ được bữa no cá tươi đó!

Đường đến con suối Lung phải qua thung lũng canh - ki - na, ngược

lên một khe núi đá cheo leo, rồi lại xuôi xuống chân núi. Con suối Lung
rộng thênh thang, đầy những hốc, những khe tua tủa hai bên bờ. Nước suối
sủi bọt trắng từ những lùm cây rậm rạp, chạy lúp xúp che mát lòng suối.
Đến một đoạn nước bằng lặng hơn, chủ tịch Pôộng đứng lại:

- Chỗ này lắm cá, dừng lại thôi, thầy thuốc “Ta - bo”.
- Chưa được, phải tìm đến hang rùa, mình cần rùa hơn.
- Vậy, đi một đoạn nữa.
Hạnh kéo tay anh Thành:
- Ở núi cũng có rùa hở anh?
- Có. Nhiều là khác.
- Dễ bắt chứ, anh?
- Không dễ, cũng không khó. Rùa ẩn trong khe đá, chiều chiều mới

bắt đầu đi kiếm ăn. Nhưng hôm nay trời nóng, nó sẽ ra sưởi ấm, nên anh
em ta đi lúc này cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.