DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 31

đêm. Đùi lợn, thịt gà kìn kìn đến nhà lão ăn không hết lão sợ Uỷ ban phê
bình phải giấu giếm ban đêm mang đi chôn. Chủ tịch Pôộng cũng sốt rét
nặng. Hôm anh Thanh đến nhà Pôộng đang nằm sóng soài bên bếp lửa.
Anh Thành cho Pôộng uống bát thuốc nước canh - ki - na đến chiều cơn sốt
dứt mới ngồi dậy nổi.

Câu chuyện ông thầy thuốc Ta - bo chữa bệnh cho vua Anh, hoàng tử

Pháp anh Thành kể cho Pôộng cũng vào hôm ấy. Anh Pôộng cười:

- Thế anh cũng là thầy thuốc “Ta - bo” rồi. Từ nay ta gọi anh như

vậy nhé! Còn lão thầy lang ta sẽ đến phá nhà nó.

- Ấy, như vậy sao được!
Câu chuyện giữa anh thầy thuốc “Ta - bo” và anh chủ tịch xã vui vẻ

suốt đêm. Và ché rượu cần vợi đi một nửa. Sang hôm sau, chủ tịch Pôộng
mang thuốc quý của anh Thành đi từng nhà, bắt phải uống. Tính anh Pôộng
nóng như lửa. Người bị sốt rét mà còn chần chừ tin vào thầy lang, không
chịu uống thứ thuốc Pôộng đưa, bị anh quát tháo ầm ĩ ngay ở nhà họ.

Một ngày. Hai ngày.
Bệnh sốt rét đã dịu đi một chút.
Giữa lúc ấy, lão thầy lang lại lăn ra vì bệnh sốt rét. Anh Pôộng mang

thuốc bột vỏ canh - ki - na đến, nhưng lão già một mực không chịu dùng.

Trận cãi nhâu thật lớn. Lão thầy lang kiêm thầy cúng đang cơn sốt rét

hạnh hạ, vẫn nhảy lên đùng đùng. Chủ tịch Pôộng đập mạnh vào chân bàn
đựng đầy đồ cúng của lão. Chiếc bàn đổ dụi xuống. Cái thủ lợn lăn lông lốc
vào tận góc nhà.

Sau lần đó, chủ tịch Pôộng bị phê bình thật gay gắt. Nhưng trong làng,

mọi người đều chịu uống thuốc quý do chính chủ tịch và anh Thành mang
đến.

Thung lũng canh - ki - na trở nên khu thuốc quý. Những cây canh - ki

- na mọc um tùm trong thung lũng được chăm sóc chu đáo; mùa hoa canh -
ki - na nở, thơm lựng một vùng.

Anh Pôộng kể:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.