DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 34

Con Vện Ốc tung tăng khi chạy đằng tước, lúc lùi lại sau. Có đoạn

nhảy ào xuống suối, đôi chân khoả nước như đứa trẻ. Dòng nước suối lặng
lẽ trôi, cuốn theo mấy bông hoa dập dờn. Mấy con cá động mồi, đuổi theo
cành hoa và đớp liên hồi đến tận cuối dòng suối xa.

Chủ tịch Pôộng khoát một vòng tay:
- Tất cả đoạn suối này, thầy thuốc muốn bắt bao nhiêu rùa cũng có

đó. “Ta - bo” coi kìa. . .

Đúng là “nhà rùa” sống ở đây. Theo tay chủ tịch Pôộng chỉ, anh Thành

và Hạnh đều reo lên khe khẽ. Có đến bốn chú rùa đang chậm chạp bò bên
một hốc đá trên cạn. Một chú to hơn đang leo lên tảng đá xù xì. Anh Thành
xách cái rọ thật lớn, đến bên hốc đá:

- Tốt lắm. Đây là loại rùa “bốn mắt”.
Hạnh đè chặt bàn chân lên mu một chú rùa nhỏ. Chú rùa cứ trườn đi.

Hạnh quay sang anh Thành:

- Em chưa thấy bốn mắt nó đâu …?
- Hai mắt giả thôi. Nhưng người ta gọi như vậy để phân biệt với loại

khác – anh bảo - . Lật ngửa nó ra, khéo nó cắn đấy.

Con “rùa bốn mắt” rực rỡ màu sắc. Ở gáy rùa, là hai khoang tròn màu

vàng tươi, tâm đen như nhung. Cổ chú ta lại có những sọc sáng, sọc đỏ
nhạt. Chiếc mai cứng, bóng nhẫy, đầy vân xanh đen. Anh Thành bắt liền
năm con rùa cho gọn vào rọ, giục Hạnh:

- Em xem các hốc đá khác còn chú nào không. Anh và anh Pôộng

xuống suối bắt ít nữa.

Con Vện Ốc biến đi từ lúc nào. Khi Hạnh đang dòm ngó ngó các

ngách đá, thì bỗng nghe Vện Ốc sủa một tiếng, rồi mấy tiếng tiếp theo.
Hạnh ngẩng lên. Cừ quá! Vện Ốc đang nhảy choi choi chung quanh một
chú rùa to kềnh, vừa nhảy vừa sủa. Con rùa hấp tấp bò xuống phía mép
nước, nhưng Vện Ốc đã xô đến chắn đường. Vện Ốc đớp nhẹ một cái vào
đầu rùa, chiếc đầu thụt nhanh vào mai. Con chó tinh khôn đứng ngẩn ra, nó
lượn một vòng chung quanh chú rùa, cố tìm xem cái đầu rùa trốn đi đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.