DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 5

Anh Thành đăm chiêu nghĩ ngợi. Đru nhấc ngọn giáo lên vai, vẫn hồn
nhiên:
- Để em bảo bố sang làng bên tìm lá thuốc. Già làng bên đó thỉnh thoảng
có cất giữ ít thuốc quý..
Nghĩ đến anh Lâm, Hạnh đâm lo. Vừa hôm qua, anh em Thành đến làng
Đăm, thì nghe dân làng xôn xao về chuyện bắt gặp cán bộ địa chất Lâm
chết ngất bên suối Pò. Ông già Kơ Bua, bố cậu bé Đru, cõng Lâm về nhà
mình. Ông xua xua đám trẻ ra ngoài, giọng trầm trầm:
- Đứa nào xem cho tao cái giấy, coi thử nó là ai lại đến làng mình.
Đru ngửng mặt lên, bảo bố:
- Con đọc rồi. Cán bộ địa chất đó. Tên là anh Lâm.
- Vậy thì thằng Lâm lạc rừng thôi. Nó đói, nó bò đến suối Pò, ăn phải cá,
phải ốc chết, bị đau cái bụng rồi. Trong làng, còn nhà nào có xạ hươu?
Anh em Thành đến làng Đăm vào lúc anh Lâm đang nôn thốc nôn tháo. Da
mặt anh tái mét, chân tay giá lạnh. Đúng ngộ độc rồi. Anh Thành ngồi với
anh Lâm một lát, đoạn quay sang ông già Kơ Bua:
- Làng ta hết xạ hương, để con đi săn đêm nay….
Anh Thành mấy lần lên Trường Sơn, đã ở nhà ông già Kơ Bua, thân thuộc
như người nhà. Ông già Kơ Bua ho lên một tiếng nhỏ:
- Ờ, mày đi một buổi, kiếm thuốc cho thằng Lâm nghe Thành!
Vậy mà đêm nay, ba anh em Thành săn trượt con hươu xạ rồi. Nhưng Đru
chẳng buồn lâu. Nó đã quen những buổi rủi ro này lắm. Đi hết trảng tranh,
leo một con dốc đến bìa rừng thì ánh nắng đã lấp loáng trên những ngọn
cây cao nhất. Hạnh bỗng vỗ vào tay Đru:
- Này, Đru, đẹp quá!
Đru nhìn về hướng tay Hạnh chỉ. Một chú trĩ trống đang nhảy quanh một
con mái. Vừa nhảy, đầu nó vừa nghiêng bên này, ngả bên kia. Nhảy được
hai vòng, trĩ trống dừng lại, xòe rộng đôi cánh. Chao ôi, đôi cánh sặc sỡ
làm sao! Những chấm tròn óng tím như những bông hoa trên nền tía, rập
rờn như sóng. Mấy chiếc lông đuôi xòe ra, vươn cao như tàu chuối và ve

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.