DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 52

- Tức quá, Hạnh à.
Hạnh chạy đến:
- Gì đầy, Xớt ơi.
- Xổng mất một con rồi!
- Con cá hở Xớt?
Xớt phì cười, đôi mắt mở càng to:
- Con kỳ đà chớ. Nó chạy xuống nước rồi.
- Mình có bắt được không, hở Xớt?
Xớt lắc đầu. Xớt tiếc con kỳ đà mập quá. Nó lặn xuống ngay mép nước
trước mặt Xớt. Nhưng Xớt bỗng “à” lên một tiếng. Ờ một cái khen đá trước
mặt, một cái đuôi thò ra ngoài. Một cái đuôi dài, thõng thượt như đuôi con
thằn lằn. Xớt giục:
- Hạnh chạy đi lấy chiếc cần cho mình, lẹ lên!
Hạnh líu ríu chạy đi rồi lại chạy về chỗ Xớt. Xớt đang buộc một đầu sợi
dây cao su vào gốc cây sấu, rồi đến bên khe. Nhanh nhẹn, Xớt quấn những
vòng thật chắc đầu còn lại của dây cao su vào đuôi con kỳ đà.
Hạnh hồi hộp nhìn bạn. Nó thầm thì:
- Đặt bẫy ở đâu, hở Xớt?
- Đợi mình. Cứ từ từ. Giống kỳ đà này bám vào đá rất chặt, chẳng thế mà
những người lái bè, trên dòng sông dùng kỳ đà thay mỏ neo đó! Họ lấy dây
rừng buộc vào đầu kỳ đà. Nước lũ tháng chín cũng không làm trôi bè đi
được đâu. Mình đặt bẫy thêm thôi, còn chốc nữa phải kéo dây lôi nó ra.
- Kéo có nặng không?
Xớt vừa quấn nhựng vòng cao su cuối cùng, vửa kể cho bạn:
- Nặng. Phải coi chừng đó. Đuôi nó quật mạnh làm gãy chân liền. Có
bận, mấy đứa buộc đầu dây vào chân trâu để trâu kèo. Con kỳ đà bung ra,
bám chặt lấy chân trâu để cắn làm trâu sợ, lồng lên chạy hết một cánh rừng.
Già làng mắng bọn nó suốt cả ngày đó! Xong rồi, chúng mình kéo nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.