DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 50

Kơ Lơng đi rồi, một lúc lâu, ở cầu thang lên nhà có tiếng sột soạt. Một cái
đầu nhô lên, rồi cả mình. Một cậu bé độ mười lắm, mười sáu tuổi bước vào.
Già làng không mở mắt, chỉ hỏi:
- Sao mấy hôm nay cháu không đến, hở Xớt?
- Già làng có khách mà!
- Ta muốn cháu kiếm cho ta đôi kỳ đà. Được không?
- Già làng ơi, vậy thì phải lên tận đỉnh nguồn Triệu mới có.
Già làng cưới móm mém:
- Ta nhớ ra rồi. Nguồn Triệu, nguồn Triệu. Hồi ta còn trai tráng, ta đã
ngủ ở đó mấy đêm. Ông thầy thuốc ở với ta cần con kỳ đà. Cháu đi đi, cho
ta gửi cậu bé này luôn. Nhớ mang theo cả dây và bẫy, Xớt à!
Xớt vui hẳn lên, Xớt đã lớn, nhưng vẫn còn ham chơi, vào rừng bắn con
thú, hái quả rừng, có hôm còn đuổi theo đàn khỉ đến tận xế chiều. Mái tóc
Xớt cắt cũng cỡn, đôi mắt to luôn luôn mở rộng. Xớt hay nói, thích cười
với mọi người. Xớt sà ngay đến bên Hạnh:
- Đi luôn chớ?
Hạnh muốn đi ngay, nhưng… còn con Vện Ốc? Hạnh nhìn con Vện Ốc,
Hạnh mới quen Xớt, ngại Xớt không cho con chó của mình đi theo. Xớt
thấy Hạnh ngó con chó, liền vuốt nhẹ lên tai Vện Ốc:
- Cho cả nó đi theo. Mình kiếm quả rừng cho nó ăn. Ngon lắm.
Hạnh cười:
- Tên cậu là Xớt à?
- Ừ, là Xớt đấy! Còn cậu, mình biết rồi. Thế đi ngay nhé!
Đường lên nguồn Triệu không khó đi như đường từ làng chủ tịch Pôộng
đến làng của Xớt. Xớt xách theo một sợi dây cao su lớn và chiếc bẫy kỳ đà,
đưa cho Hạnh chiếc giáo nhọn. Hạnh cầm ngọn giáo, vui như người đi săn
thực thụ. Xớt nhảy lên một cành giâu gia rừng chín đỏ, ngắt ném cho Hạnh:
- Ngọt lắm, Hạnh à…
Rồi Xớt lại rủ rỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.