DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 9

nốt tàn hương đó bị mất đi về phía gần gò má, nơi có một vết sẹo nhỏ chạy
qua. Anh Thành mỗi lần soi gương, lại xoa xoa vết sẹo, nói đùa:
- Đây là kỷ niệm của anh, bà...
Câu chuyện đi theo già làng Cà Tu săn bò rừng ba năm trước, suýt chết, để
lại vết sẹo, anh đã kể bao lần cho Hạnh nghe, như một chuyện phiêu lưu lý
thú. Bây giờ, anh lại xoa xoa tay lên vết sẹo, rồi khoác cánh tay rộng lên
vai Hạnh, vai Đru:
- Giống hươu xạ có một thói quen ghê gớm. Này nhé, nó mà sống ở đâu,
dù bị săn đuổi, chạy chán lại trở về chỗ cũ. Đêm nay, anh em ta trở lại trảng
tranh, sẽ thấy... Mùa này, chỗ trảng tranh ấy có mấy vệt cháy, Hạnh có để ý
không?
- Anh đốt đó, anh?
- Đru đó! Đru bày cách thông minh đó... Hạnh biết không, cỏ tranh đốt
đi, trong than và tro có chất muối còn lại. Giống hươu xạ thèm muối, tìm
đến.
Có tiếng chó sủa phía xa xa, từ mạn rừng. Hạnh bỗng dừng lại:
- Nghe như con Vện Ốc?
- Đúng con Vện Ốc. Nó xổng nhà, đi kiếm anh em ta đó.
Con Vện Ốc đang đến thật. Nhưng nó không từ phía dốc làng lên, mà lại từ
phía rừng xuống. Nhìn thấy ba anh em, Vện Ốc nhảy những bước dài mừng
rỡ. Hạnh quỳ một chân, vuốt vuốt lưng con chó thân thiết.
- Mày ở đâu ra thế, hả Vện?
Vện Ốc đưa đôi mắt láu lỉnh nhìn anh Thành, nhìn Đru rồi sủa lên một
tiếng. Cả lưng, cả đuôi Vện ướt, rồi chạy một đoạn lên phía rừng, ngoảnh
lại. Hạnh ngạc nhiên, sao Vện Ốc không trở về cùng ba anh em? Vện chạy
trở lại, trở đi đến bốn năm bận. Nó ngoảnh nhìn Hạnh, rồi lại nhìn về khu
rừng, tru lên một hồi dài. Anh Thành ngồi xổm bên Vện Ốc, đoạn đứng
dậy:
- Cu cậu giỏi thật! Nó tìm ra con hươu xạ vàng rồi đây mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.