DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 10

Cả Đru, cả Hạnh tròn mắt nhìn anh Thành. Anh vỗ vỗ nhẹ lên lưng Vện
Ốc:
- Chắc cu cậu xổng nhà đi tìm anh em mình. Trên đường gặp con hươu
xạ vàng ở trong rừng, nó đuổi theo hươu. Các em coi, mùi xạ hươu còn
thoang thoảng trên mình Vện Ốc đó.
- Hươu xạ lại thua Vện Ốc, hả anh?
- Kể ra, nó cũng chẳng chịu kém Vện Ốc đâu. Em đã được nhìn lúc hươu
xạ đánh nhau rồi đấy. Nó chỉ gờm và bỏ chạy vì tưởng Vện Ốc dẫn đường
cho anh em mình đuổi theo thôi.
Hạnh hăng lên:
- Hay anh em mình trở lại rừng luôn, hả anh?
Anh Thành lắc đầu:
- Không thể nào gặp được con hươu vàng đâu. Chú Vện này làm cho nó
hoảng hồn, phải chạy đến dăm cây số là ít. Cái nghề săn không sốt ruột
được. Đêm nay...

*

**

Sương lại bắt đầu xuống.
Trong màn đêm âm âm u u có tiếng cô côốc, cô... côốc từ xa vọng lại, dưới
lũng sâu. Con tắc kè kêu thưa thớt ở hốc đá bên mạn rừng nghe thật buồn
bã.
Anh Thành lau mấy giọt sương trên báng súng, thì thầm bên tai Hạnh:
- Chú ý, có tiếng chân hươu đạp lá. Em nhớ bấm đèn cho kịp thời.
Hạnh cũng nói khe khẽ:
- Vâng, em đã biết cách rồi.
Đru giật áo Hạnh:
- Nó đấy!
Con hươu xạ buổi sáng lại xuất hiện, đứng gọn trong luồng ánh sáng. Màu
vàng trên lưng nó rực rỡ hẳn lên. Lần này, nó không chạy ngay. Đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.