DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 12

- Anh Thành ở đây quen, biết mọi tục lệ làng, trở thành trai làng rồi đó.
- Nếu không vì công việc, anh về xin già làng làm một cái nhà hẳn hoi,
rồi theo đám thợ săn, thì thích biết bao! Đru hát thêm bài nữa nào. Hát thật
to, chẳng còn lo con mồi chạy nữa đâu!

Đru chẳng để anh Thành phải giục lần nữa. Nó leo qua một đoạn dốc,

rồi hát liền:

Ô... ê...
Bắp trổ hoa thơm khắp núi rừng
Gió đưa từng hương thơm gần xa
Buôn làng ta, hỡi buôn làng ta
Quanh nương đặt cung, giăng bẫy.
Ô... ê...
Khỉ tới rẫy, bẫy sập vỡ đầu,
Heo tới nương, lao sâu lòi ruột.
Bắp không để quạ phá một cây
Khoai không để chuột gặm một củ...
Ô... ê...

Giọng Đru vang khắp một vùng thung lũng, đến tận dải rừng xa. Tiếng

hát lượn lờ, quấn quít, làm vui bước chân mọi người. Hạnh bỗng thấy Đru
trở nên thân thiết lạ lùng, y như hai đứa đã quen nhau, hiểu nhau từ lâu lắm
rồi. Chao ôi, nếu mùa hè này, Hạnh không theo anh Thành lên đây, thì có
bao giờ Hạnh được gặp Đru, biết được đứa bạn núi rừng thông thạo hơn
hẳn Hạnh bao nhiêu chuyện.
Đru bỗng ngoái lại hỏi anh Thành:
- Anh Thành à, kỳ này anh có ở lâu với lũ làng em không?
Anh Thành vỗ tay bồm bộp lên lườn chú hươu xạ:
- Ăn hết thịt con hươu này, anh mới đi, Đru à!
- Vậy, Hạnh cũng đi, hả anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.