DƯỚI TÁN LÁ RỪNG - Trang 14

không đáp. Anh nhìn qua chiếc cửa sổ rộng, Đru và Hạnh đang líu ríu leo
lên con dốc cao sau nhà. Đằng sau, con Vện Ốc ngoe nguẩy đuôi, tung tăng
đuổi theo. Rồi nó chạy đến một mỏm đá, trèo lên, nghểnh đầu sủa một hồi
dài. Sau một hồi sủa bâng quơ, Vện Ốc bỗng nhìn thấy một con thằn lằn
núi đang bò từ từ ven sườn đá. Con thằn lằn vảy óng bạc lấp la lấp lánh, đôi
mắt đảo lên đảo xuống tìm mồi. Vện Ốc nhẹ nhàng, rón rén đến bên cạnh
chú thằn lằn. Nó rồ lên một liếng. Cọn thằn lằn nhảy vụt vào đám cỏ tranh,
cái đuôi vắt vẻo và mất hút.
Anh Thành mỉm cườỉ nhìn cái cảnh nghịch ngợm của Vện Ốc. Nhưng khi
quay lại, thấy ông già Kơ Bua vẫn hút thuốc liên tục, nét mặt mờ đi trong
khói, anh nhẹ chàng hỏi:
- Kơ Bua có gì buồn thế?
- Tao buồn. Tao nhìn thằng Đru, thằng Hạnh, tao đâm buồn. Đêm qua,
nằm nghe tiếng hổ ngoài rừng, tao càng buồn hơn. Nhưng thôi, mai mày đi
rồi, mày đừng mang theo trong bụng cái buồn của tao, mà leo núi, lội suối,
cái chân không cứng, cái bụng không vui.
- Không, già làng ơi! Già làng cứ nói đi. Già làng kể về cái nỗi buồn của
mình, cái bụng già làng sẽ vơi đi nhiều.
- Mày nói thật như thế sao?
- Tôi nói đúng đó. Già làng cứ giữ mãi chuyện buồn, thì càng buồn hơn
thôi.
- Tao tin mày, tao sẽ nói. Nhưng, để đêm nay. Ta uống rượu với thịt
hươu, tao sẽ kể cho mày, cho cả thằng Hạnh, thằng Đru. Thằng Đru không
có mẹ đã mười một năm rồi đó. Ờ, mười một năm. Tao có quên đâu...

Chương 2

CHUYỆN KHỦNG KHIẾP BẮT ĐẦU TỪ GỐC MUỖM CỔ THỤ -

PHÚT CĂNG THẲNG KHI NẰM DƯỚI NHỮNG VUỐT HỔ XÁM

Đã một dạo, ông Kơ Bua cứ chiều chiều ra đứng dưới gốc cây muỗm

cổ thụ đầu làng Đăm. Ông đứng đó rất lâu, khi hoàng hôn đã tắt và đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.