ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 148

lại. Bác đứng lặng yên nhìn và được một lát Bác và tôi
khiêng người thanh niên vào trong nhà…

Sáng hôm sau, Bác dậy sớm, thấy quần áo người bệnh đầy
máu, Bác liền cởi ra và thay cho anh rồi cùng tôi mang ra
giặt.

Những cử chỉ trên chỉ có ở một người cha hiền từ biết
thương con mới có thể có được.

Nhưng đã gọi là nguyên tắc thì Bác thực hiện và thi hành
đến mức nếu ai không hiểu, có thể cho là máy móc nữa. Có
lần tôi trả tiền nhà cho một chủ đất, tôi trả thế nào lại trội
ra năm xu. Khi xem lại, Bác tỏ ra không bằng lòng và liền
đó Bác bắt tôi đi đòi cho bằng được. Đối với bọn bóc lột,
Bác cương quyết không khoan nhượng, dù là đồng tiền nhỏ
nhất. Hơn nữa đấy lại là tiền của tập thể…

Nếu trước kia và sau này nữa, nếu chúng tôi có một lòng
một dạ nhất nhất tuân theo ý kiến Bác chỉ bảo, không phải
là vì “sợ” Bác là người “bề trên”, mà là vì qua tiếp xúc với
Bác, chúng tôi đã tin rằng bên cạnh mình có một người anh,
một người thân tình nhất đang dẫn dắt mình vào một con
đường đúng đắn, đẹp đẽ nhất mà không hề mảy may sợ
mình lầm lạc…

Trong chương trình hoạt động hàng ngày, Bác vạch ra như
sau :

- 4 giờ 30 đến 5 giờ , tập thể dục trong đó có môn thái cực
quyền. Giờ này ít anh em chịu dậy học, nhưng riêng tôi đã
cố theo cho bằng được. Có phần cố gắng bản thân, nhưng
sự động viên của Bác đã thúc đẩy tôi rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.