ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 251

Bác nói tiếp :

- Vậy bảy, tám chục lính người Việt Nam ấy có diệt được ba,
bốn thằng Tây kia không ?

- Làm gì chả được – Tôi vội vàng trả lời.

Đến đây Bác mới giải thích cho chúng tôi, đại ý là :

- Quân địch hiện nay còn mạnh mà đoàn thể ta còn nghèo,
không thể một lúc làm ra đầy đủ súng đạn. Nếu ta đem
quân đánh thẳng vào đồn của nó thì khó. Mà cán bộ mình
cố tìm cách vào gặp lính trong đồn nó cũng không dễ gì.
Nhưng phải nhớ một điều là họ có gia đình. Khắp toàn quốc
ở thành phố, nông thôn, đâu cũng có gia đình họ và tổ chức
của ta. Mình cứ việc đến tuyên truyền, giải thích để họ bảo
anh em, chồng con của họ. Như vậy binh lính khắc dần dần
giác ngộ, đến lúc nào đó, họ sẽ cùng ta vùng dậy đánh đuổi
bọn thống trị. Thằng Tây lúc đó dù có ba đầu sáu tay cũng
sẽ bị tiêu diệt, và súng đạn lúc đó muốn lấy bao nhiêu cũng
sẽ có, nghĩa là : “Có dân thì rồi sẽ có cả”.

Tôi nghe Bác nói mà khoan khoái trong lòng ! Thế mà từ
trước đến nay đầu óc mình chưa nghĩ ra những chuyện to
lớn mà đơn giản như vậy, do đó mà cứ loanh quanh không
có lối thoát.

Bác lại nhấn mạnh thêm, đại ý :

- Điều quan trọng hơn cả là phải có quyết tâm. Có súng thì
dùng súng, không có súng thì dùng gậy, dùng hết gậy thì
dùng dao, nếu hết dao thì dùng đầu, đầu đau thì dùng
răng. Mấy chục triệu dân Việt Nam ta mà một lòng kiên
quyết như thế thì bọn đế quốc thế nào cũng phải chết…”

[5]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.