ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 277

khỏe. Hôm nào đi ăn cơm Bác cũng nhớ mang theo một lọ
ớt khô.

Thấy sinh hoạt của Bác quá ư thiếu thốn mẹ tôi đem biếu
Bác một ít thứ lặt vặt, nhưng nài ép thế nào Bác cũng
không nhận. Thế mà không hiểu tự đâu Bác lại biết tôi thiếu
một cái áo đồng phục học sinh.

Bác bắt tôi nhất định phải nhận số tiền mà Bác dành dụm
được để tôi may áo trong khi chiếc khăn mặt của Bác đã
rách, Bác chưa dám bỏ nó đi để mua chiếc khác.

Đầu năm 1944, giặc Nhật sắp tràn xuống Liễu Châu. Bác
cùng một số đồng chí chuẩn bị về nước hoạt động. Mẹ tôi
và chị tôi xin Bác được về cùng, song Bác khuyên ráng chờ
một thời gian nữa vì lúc bấy giờ chị tôi đang bị bệnh lao
phổi, cần có thời gian và điều kiện đề điều trị.

Trong bữa cơm liên hoan chia tay, tôi kính tặng Bác một
chiếc khăn nhỏ, một chiếc bút chì xanh đỏ và một chiếc
thước nhựa. Bác chỉ nhận thước và bút chì...»

[3]

Trở lại Côn Minh

«Cuối năm 1944, Hồ Chủ tịch từ trong nước có việc sang
Côn Minh. Bác sống ở nhà tôi trong mấy tháng. Mãi mãi sau
này tôi còn nhớ những ngày được gặp Bác lần ấy. Bây giờ
ngồi kể lại, tôi cứ bồi hồi như đang nâng niu trong tay vật
gì thiêng liêng quý báu lắm, chỉ sợ sểnh tay không giữ được
trọn vẹn. Tôi chỉ sợ nhớ không được hết, ghi không được
đúng hình ảnh Bác trong những ngày đầy ánh sáng ấy của
đời tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.