ĐƯỜNG CHÂN TRỜI ĐÃ MẤT - Trang 38

thành tựu của anh trong những năm làm việc tại Vụ không được nổi bật
đáng như nó phải đạt. Anh không phải là con người nhiều tham vọng để xô
đẩy vượt người khác, và cũng không phải là con người làm ra vẻ quan trọng,
phô trương ta đây không làm gì khi thực sự không có gì để làm. Những công
văn giấy tờ anh thảo đôi khi ngắn gọn đến mức cộc lốc, và thái độ bình tĩnh
của anh trong những trường hợp khẩn cấp, tuy được nhiều người khen ngợi,
nhưng nhiều khi vẫn bị nghi là không thành thực. Quyền lực muốn cảm thấy
con người phải tự căng mình ra, và vẻ bề ngoài thờ ơ lạnh nhạt của anh chỉ
là một cái áo choàng che kín những xúc cảm bên trong của con người có
giáo dục. Với Conway, thường có những kẻ đen tối nghi kỵ cho là anh thực
sự thờ ơ với công việc như vẻ bề ngoài, anh vẫn tỏ ra là bất kỳ sự việc gì xảy
đến anh cũng kệ thấy. Nhưng những nhận xét này cũng như ý nghĩ cho là
anh lười nhác, đều không thật sự đúng. Điều mà hầu hết những người quan
sát bề ngoài không nhận thấy ở anh là một cái gì hoàn toàn đơn giản: Đó là
anh thích sự yên tĩnh, suy tư và được ở một mình.

Giờ đây, vì tính nết anh như vậy và lúc này lại không có việc gì làm,

nên anh tựa lưng vào chiếc ghế mây thiêm thiếp ngủ. Khi thức giấc, anh
thấy mấy người kia, mặc dầu mỗi người đều có những băn khoăn lo lắng
riêng, nhưng vẫn ai nấy đều đã ngủ cả. Cô Brinklow ngồi thẳng người, mắt
nhắm lại như một thần tượng lỗi thời và xám xịt; Mallinson thì cúi người về
phía trước, một bàn tay chống cằm. Anh chàng người Mỹ thậm chí còn ngáy
to. Họ cũng rất biết điều đây, Conway nghĩ bụng, việc gì mà cứ la hét lên để
cho mệt người. Nhưng lập tức, trong cơ thể anh, anh cảm thấy hơi chóng
mặt, tìm đập hơi mạnh và anh như gắng sức hít vào thực mạnh. Anh nhớ lại
đã có lần trước kia anh cũng có những triệu chứng này – hồi ở trên núi Alps
bên Thụy Sĩ.

Rồi anh quay về phía của sổ nhìn ra ngoài. Bầu trời xung quanh hoàn

toàn quang đãng và trong ánh sáng buổi chiều tà, trước mắt anh hiện ra một
cảnh tượng mà lúc này đã cuốn cạn đi chút hơi thở còn lại trong phổi anh.
Xa từ đằng kia, tại nơi giới hạn của tầm xa, là trùng điệp những dãy núi phủ
tuyết với những con sông đóng băng cuốn kết như những tràng hoa, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.