ĐƯỜNG CHÂN TRỜI ĐÃ MẤT - Trang 46

"Chắc dòng Chính thống phải không cô?"

Nhưng cô Brinklow dường như không hiểu ý này.

"Tôi vẫn thuộc về tổ chức LMS," cô rít lên, "Song tôi không đồng ý với

họ về vấn đề làm lễ rửa tội cho trẻ sơ sinh."

Conway tiếp tục cảm thấy đây là một nhận xét khá hài hước, mãi lâu

sau, khi anh đã nhận ra LMS là những chữ cái đầu của mấy từ: London
Missionary Society (Hội các nhà truyền giáo London). Tuy nhiên, khi hình
dung ra những phiền phức trong việc kéo dài sự bàn cãi về thần học ở trạm
Euston, anh bắt đầu nghĩ rằng ở cô Brinklow này có một cài gì đó hơi hấp
dẫn. Anh ngẫm nghĩ liệu anh có thể đưa cho cô mượn cái áo khoác để cô đỡ
lạnh lúc đêm này không, nhưng rồi cuối cùng anh nghĩ vóc người cô có lẽ
còn khỏe mạnh cứng cáp hơn anh. Do đó, anh cuộn mình, nhắm mắt lại, rồi
nhẹ nhàng, yên tĩnh ngủ thiếp đi.

Chuyến bay vẫn tiếp tục.

Đột nhiên máy bay tròng trành khiến tất cả bốn người giật mình thức

giấc.

Conway bị đập đầu vào cửa sổ khiến anh choáng váng một lúc; lần

tròng trành nữa khiến anh loạng choạng giữa hai hàng ghế. Lúc này trở lạnh
hơn. Việc đầu tiên anh làm là như cái máy anh nhìn vào đồng hồ đeo tay.
Đồng hồ chỉ một rưỡi, hẳn anh đã ngủ chợp đi được một chút. Hai tai anh
nghe vang vang những tiếng đen đét thực to. Thoạt đầu anh cho là tưởng
tượng, sau mãi anh nhận ra động cơ máy đã tắt, máy bay đang lao húc vào
giữa cơn gió mạnh. Rồi anh nhìn qua cửa sổ thấy mặt đất đã sát gần, mơ hồ
xám xịt, và đang vun vút chạy ở phía dưới. "Nó sắp hạ cánh rồi!" Mallinson
hét lên.

Barnard cũng bị tung ra khỏi ghế lầm lì đáp lại: "Nếu số nó đỏ."

Cô Brinklow, người bị đảo lộn ít nhất trong suốt lúc chấn động, đang

sửa lại chiếc mũ đội đầu cho ngay ngắn một cách hết sức bình tĩnh, như thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.