ĐƯỜNG CHÂN TRỜI ĐÃ MẤT - Trang 50

Sau một lát, thấy mi mắt hắn hơi cử động, Mallinson bỗng nhiên như

phát điên. "Tôi không thể nhịn được," anh hét lên và cười sằng sặc. "Chúng
ta có khác gì một đám người dở hơi đi đánh diêm soi một xác chết không...
Mà hắn đâu có phải là một người đẹp đẽ gì. Một thằng Tầu, tôi dám nói
đúng vậy."

"Có thể thế." Conway nói, giọng bình tĩnh nhưng có phần nghiêm khắc.

"Nhưng đây chưa phải là một xác chết. May ra chúng ta còn có thể cứu được
hắn."

"May ra? Đây là cái may của hắn chứ không phải của chúng ta."

"Đừng có quá chắc chắn thế. Lúc này anh cứ im mồm đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.