ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 113

Khi y bước ra khỏi rạp, đường phố đã rực rỡ muôn ngàn ánh điện. Trên

các vỉa hè chen chúc những đám người đi dạo. Buổi tối nồng nực và oi bức.
Y tản bộ về khách sạn. Từ đằng xa y đã nhận ra chiếc ô tô tuyệt vời của
Kunixki đang đỗ ngay trước cửa.

“Xe của ta!” - Y nghĩ bụng và chợt mỉm cười.

– Nào, có chuyện gì đấy? - Y hỏi người tài xế khi anh ta cúi chào y.

– Không có gì ạ, thưa ông.

– Thế anh có được việc gì không?

Tài xế kể rằng anh ta đến thăm họ hàng, anh ta người chính gốc Vacsava.

Họ trò chuyện một lúc nữa rồi Đyzma lên phòng để thay quần áo và thay
lót cổ áo.

– Hôm nay mình phải chơi cho tay đại tá lác mắt mới được. Mình sẽ thết

hắn sâm banh.

Mười lăm phút sau xe y đã đến trước cửa hàng “Ốc đảo”. Trong phòng

ăn lớn đang còn vắng vẻ lắm. Chỉ mới vài bàn có đôi người ngồi.

“Mình đến khí sớm” - Đyzma nhận định.

Y gọi rượu vốtca và thức nhắm. Người hầu bàn gọi y là “quý ngài” và

lập tức bày lên bàn các loại gia vị, hai người khác thay nhau mang ra những
chiếc đĩa to tướng với đủ các món cá nguội, thịt nguội, batê...

Nikôđem ăn uống rất thong thả, y muốn chờ đại tá. Dàn nhạc chơi vài

trích đoạn giao hưởng nào đó. Phòng ăn dần trở nên đông đúc hơn.

Mãi tới gần mười một giờ đại tá Varêđa mới đến. Cùng đi với ông ta là

một người đàn ông vạm vỡ, tóc màu hạt dẻ, mặc quần áo dân sự.

– Ồ, ông đã có mặt ở đây rồi kia à! - Đại tá kêu lên - Ông đợi tôi có lâu

không?

– Ê ê ê, không, mới chừng mười lăm phút thôi. - Đyzma đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.