ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 114

– Các ông cho phép: ông Đyzma, ông giám đốc Sumxki, - Đại tá giới

thiệu - còn ông bạn Jas Ulanixki của chúng ta cũng sẽ đến đây bây giờ.

– A, cái kho chuyện tiếu lâm ấy cũng đến à? - Sumxki vui vẻ thốt lên -

Tuyệt lắm!

– Các ông không biết chứ, hồi tháng năm, lúc chúng tôi ở Krưnixa

[15]

anh

ấy đã làm một chuyện rất thú.

– Chuyện thế nào?

– Các vị hãy hình dung nhé, cùng ở nhà nghỉ với chúng tôi có một tay

Kurôpxki hay Karôpxki gì ấy, các vị biết không, một tay chơi, theo kiểu
đàn ông trăm phần trăm, quý phái trăm phần trăm, nào quần vợt, nào
Bairơn, nào Bôđơne, nào Uynđơ, nào Canale Grăngđê, nào Casinô đơ Pari,
nào Môngtê, nào ngoại ngữ, nào các loại rượu vang, nào tên gọi hàng tơ
lụa, nào chuyện họ hàng hang hốc của giới thượng lưu - tóm lại: một tay
tuyệt vời! Phụ nữ cứ mê mẩn đến phát cuồng lên vì hắn và câu chuyện bên
bàn ăn chung hàng ngày vô hình chung biến thành một loại độc thoại hay
diễn thuyết của anh chàng công tử phong lưu kia. Hắn nói và nói, kể
chuyện vui, chơi chữ, trích dẫn phương ngôn bằng khoảng mười thứ tiếng
khác nhau gì đấy - tóm lại: hắn như một tay phù thủy khiến người ta cứ mê
mẩn cả người.

– Một tay chơi có hạng đấy! - Sumxki thốt lên - Nếu như hắn có thêm

chiếc ô tô và không phát âm rõ chữ “r”, tôi xin đem đầu ra thề rằng hắn làm
việc ở Bộ Ngoại giao!

Đại tá phá lên cười.

– Cậu đoán đúng lắm! Nói có Chúa, đúng là hắn không khi nào rời chiếc

ô bất ly thân cả.

– Thế rồi sao nữa?

– Các vị biết không, đến ngày thứ năm hay thứ sáu gì đó, khi chúng tôi

đi ăn, Jas ta mới bảo: “Lạy Chúa, tớ không thể nào chịu đựng lâu hơn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.