ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 142

việc tìm cớ rút lui. Nhân lúc bà chủ nhà tạm rời bàn đứng dậy, y liền theo
ngay chân bà ra tiền phòng và nói:

– Tôi hết sức xin lỗi, nhưng đã đến lúc phải đi rồi, thưa bà.

– Tiếc quá nhỉ, ông nhất thiết phải đi rồi ư?

– Nhất thiết. Sáng mai tôi phải lên đường sớm. Cần phải đi ngủ thôi.

– Thế mà tôi lại định trò chuyện với ông nhiều hơn nữa về vấn đề mà

chắc ông biết…

– Không hề gì ạ. Tôi sẽ lại có mặt ở Vacsava một ngày gần đây.

Thực ra, Đyzma không hề định ngủ. Ra khỏi nhà bà Psêuenxka, y bảo tài

xế đánh xe về chuẩn bị để bảy giờ sáng mai đưa xe tới khách sạn đón. Rồi y
đi tản bộ một mình.

Đã gần nửa đêm, các đường phố hầu như hoàn toàn vắng vẻ. Đây đó

thỉnh thoảng mới gặp một vài khách bộ hành đang hối hả trở về nhà. Mãi
đến khu Tân Thế Giới đường phố mới phần nào trở nên đông đúc hơn. Mà
nguyên nhân chính là những tốp phụ nữ lẻ tẻ đang lững thững đi lại, dáng
vẻ của họ phơi bày rõ rệt nghề nghiệp mà họ làm.

Đyzma nhìn ngắm rất lâu trước khi chọn một người trong số đó, một cô

gái tóc màu hạt dẻ.

Đôi bên thỏa thuận rất chóng vánh.

Mãi đến lúc trời rạng sáng y mới trở về khách sạn. Y chợt nghĩ tới

Manka và nhủ thầm rằng thật đáng tiếc đã không hẹn gặp cô.

Bầu trời phủ đầy mây màu chì xám xịt nặng nề. Gần đến bảy giờ sáng thì

trời bắt đầu đổ mưa.

Đúng bảy giờ, y thanh toán tiền khách sạn. Tài xế đánh chiếc xe căng

mui bạt đến đón và Đyzma vừa lẩm bẩm chửi rủa thời tiết vừa nép mình
vào một góc xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.