ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 179

Chương 9

N

gày ngày nối theo nhau trôi đi bình lặng, êm ả và tươi sáng. Đyzma dần

quen với Kôbôrôvô và cảm thấy như đang sống ở nhà mình. Thực ra y cũng
hơi bực Nina vì nàng cứ khăng khăng bảo vệ sự trung trinh chồng vợ cho
đến lúc nàng được giải thoát, song y cũng chẳng phải đau khổ gì nhiều vì lý
do đó. Do bản chất Nikôđem Đyzma vốn thiếu khả năng khao khát một thứ
gì thật mạnh mẽ, chứ chưa nói đến say đắm.

Y ăn khỏe, ngủ ngon và rong chơi nhàn rỗi.

Y cảm thấy tất thảy đều tuyệt vời. Y béo ra một ít, da có phần rám nắng

hơn, vì để giết thì giờ thỉnh thoảng y cũng hay lang thang đi dạo ở các vùng
chung quanh. Thoạt tiên y cưỡi ngựa, nhưng chỉ sau vài chuyến du lịch như
thế, y nhận thấy đi ngựa quá xóc, vì vậy y chuyển sang đi bộ. Y thăm thú
lại một lần nữa toàn bộ các nông trại, các xưởng cưa xẻ, nhà máy giấy, nhà
máy xay. Và khi tò mò muốn biết kỹ hơn một điều gì, y lại hỏi han các đốc
công, những người này bao giờ cũng ngả mũ chào mỗi khi gặp y. Họ biết
rằng người mà họ tiếp xúc không phải là một nhân vật tầm thường.

Vây quanh Đyzma là cả một bầu không khí kính trọng và khâm phục sâu

sắc.

Những đám mây đen duy nhất hiện lên trên màu xanh của những tháng

ngày tươi sáng đó là việc bất hòa với tiểu thư Kasia.

Thực ra, phần lớn những cuộc va chạm do cô gái gây ra chủ yếu là nhằm

vào Nina, nhưng nhiều lần vô hình chung chúng động chạm đến cả
Nikôđem. Trong một vụ xảy ra vào bữa sáng, khi cô gái lấn lướt y quá quắt,
mỗi câu y nói ra đều bị cô khích bác không thương tiếc, Đyzma đã gầm lên:

– Cô quên là đang nói chuyện với ai!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.