ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 207

Và còn một điều nữa: Làm thế nào với đức ông anh dở điên dở dại của

nàng? Lại phải gánh thêm một thằng cha ăn hại trên cổ nữa.

Y tắt đèn và kéo chăn lên tận cằm. Ý nghĩ về Pônimirxki đã quyết định

tất cả.

– Chẳng có ai ngu hết! - Y thốt lên và nghiêng người sang một bên.

Y đã ngủ lơ mơ, thì bỗng tai y nghe thấy tiếng bước chân lạo xạo trên

con đường rải sỏi hai bên trồng cây.

“Không biết cái quái quỷ gì đêm hôm còn lang thang thế này?” - Y nghĩ

bụng, ngẩng đầu lên.

Đột nhiên y đờ cả người.

Giữa những bóng cành cây huyền ảo hòa lẫn với bóng trăng sáng nhờ

nhờ y nhìn thấy bóng người hằn rõ trên kính cửa lớn mở ra vườn.

“Kẻ trộm!” - Thoáng qua một ý nghĩ trong đầu.

Bóng người đứng yên bất động một lát, rồi đột nhiên nó đưa tay lên và

tiếng gõ cửa cốc cốc vang đến tai y.

Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Nikôđem, y chợt có một ý nghĩ

kinh hoàng:

“Pônimirxki! Hắn hoàn toàn hóa điên và đến để giết mình!”.

Tiếng gõ cửa lặp lại một lần nữa, to hơn. Đyzma không nhúc nhích, y

không dám nhúc nhích vì sợ. Mãi đến khi y trông thấy tay vặn bị xoay đi
nhưng cửa vẫn không mở (thế có nghĩa là nó đóng!) y mới hoàn hồn.

Chính điều ấy khiến y thêm can đảm. Y khẽ khàng nhổm dậy, lần theo

vách tiến lại gần cửa. Y thận trọng ghé đầu nhìn ra, sao cho vẫn không bị
người bên ngoài nom thấy.

Suýt nữa y kêu lên vì kinh ngạc.

Bên ngoài cửa là Nina.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.