ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 24

Chẳng còn cách nào khác, chạy trốn cũng không kịp nữa rồi. Nikôđem

bước tới ba bước, đưa mắt buồn bã nhìn đức ông tóc bạc nọ. Ông ta hoác
miệng ra cười, nói rối rít bằng giọng hết sức nhún mình:

– Vô cùng, vô cùng xin lỗi tôn ông, song nếu tôi không lầm thì đã có

vinh hạnh được kiến ngộ với tôn ông hồi năm ngoái tại đại hội các công
nghiệp gia ở Kracốp. Tôn ông không nhớ ra ư? Hồi tháng tư? Lêôn
Kunixki?

Lão ta nói liến thoắng và hơi lắp. Bàn tay nhỏ nhắn hấp tấp chìa ra trước

mặt Đyzma.

– Lêôn Kunixki.

– Nikôđem Đyzma. Song tôn ông nhầm đấy, tôi chưa bao giờ tới Kracốp

cả. Có lẽ một người nào đó giống tôi chăng?

Lão già rối rít xin lỗi, cố sức thanh minh, lời của lão tuôn ra tới tấp,

nhanh đến nỗi Đyzma cố lắm mới nắm bắt kịp nội dung.

– Vâng, vâng, dĩ nhiên rồi, mắt già cập quạng mà, lại đãng trí nữa, xin

tôn ông hải hà lượng thứ, tuy nhiên tôi vẫn rất sung sướng, bởi lẽ ở đây tôi
chẳng hề quen một ai cả, thật đáng buồn khi không biết ngỏ cùng ai đôi
điều, nhất là lúc đang có một việc riêng hết sức quan trọng, đành phải nhờ
người quen kiếm cho một tấm giấy mời, song thật khó lòng làm được việc
gì, chả là già rồi…

– Thậm chí tôi rất lấy làm sung sướng. - Ông ta tuôn ra một mạch cũng

vẫn bằng cái giọng ấy - Chính tôi rất lấy làm sung sướng được gặp tôn ông,
vì tôi vừa trông thấy rằng tôn ông có quan hệ hết sức gần gũi với ngài bộ
trưởng nông nghiệp vô vàn tôn kính của chúng ta, tôi trộm nghĩ rằng, là chỗ
quen biết, tôn ông sẽ vui lòng ban cho tôi một đặc ân và dùng đôi lời ưu ái
giới thiệu tôi với ngài bộ trưởng Jasunxki. Song vô cùng, vô cùng xin tôn
ông thứ lỗi…

– Không sao cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.