ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 25

– Ôi, không, không, chính tôi đã làm gián đoạn cuộc chuyện trò thân mật

giữa tôn ông với ngài bộ trưởng, song xin tôn ông hiểu cho, chả tôi là dân
tỉnh lẻ, dân quê mùa chúng tôi, thưa tôn ông, cứ hay có thói xuề xòa thân
mật thế đấy ạ…

“Hắn tán mới ghê chứ!” - Đyzma nghĩ thầm.

– Vì vậy, vô cùng, vô cùng xin tôn ông thứ lỗi, - Lão già vẫn lắp bắp tiếp

lời - song xin tôn ông vui lòng ban cho lão già này một ân huệ, tôn ông
cũng chẳng thiệt chi mà, phải không ạ?

– Ân huệ nào kia? - Đyzma ngạc nhiên.

– Ồ, tôi không dám nài tôn ông đâu ạ, nhưng giá như tôn ông vô vàn

đáng kính vui lòng, nói tỉ dụ, giới thiệu tôi với ngài bộ trưởng, thì ngay lập
tức, chắc tôn ông cũng thấy, ngài bộ trưởng sẽ nhìn tôi bằng con mắt khác
hẳn: chả là chỗ bạn bè thân quen giới thiệu mà.

– Chỗ bạn bè nào kia? - Đyzma ngạc nhiên một cách hoàn toàn thành

thực.

– Hê, hê, hê, xin tôn ông đừng chối. Chính tai tôi được nghe câu chuyện

của các ngài mà, tôi già thật, mắt kém thật nhưng thính giác còn tốt lắm.
Xin cam đoan, một khi được tôn ông giới thiệu, giả dụ như ông nói với ngài
bộ trưởng thế này: “Bộ trưởng thân mến, xin phép được giới thiệu với anh
một người quen thân cũ của tôi, ông Lêôn Kunixki… ” Ôi, khi ấy mọi sự sẽ
khác hẳn!

– Nhưng, thưa ông… - Đyzma định phản đối.

– Tôi đâu dám, hoàn toàn đâu dám nài, hê hê hê, nhưng sẽ biết ơn tôn

ông vạn bội, vả chăng tôn ông có mất gì đâu cơ chứ ạ?

Đúng lúc ấy, người ta mở cánh cửa thông sang phòng bên. Dòng người

di động qua, hơi bị nghẽn lại trước cửa. Khi bộ trưởng Jasunxki cùng hai
người nữa đi ngang qua trước mặt Đyzma và Kunixki, ngài mỉm cười cùng
Đyzma và nói với hai bạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.