ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 258

Lão Ignaxư mang thư từ đến. Đó là các thư riêng mà viên thư ký không

mở, chúng gồm ba bức thư mới của Nina cùng một bức điện dài dằng dặc
của lão Kunixki, trong đó lão yêu cầu Đyzma nhanh chóng lo hộ vấn đề là
vẹt đường sắt, vì chuyện này hiện đang trở nên rất cần kíp.

Ksêpixki đến đúng lúc Đyzma đang đọc bức điện ấy. Hắn mở đầu câu

chuyện bằng những lời đùa cợt về chủ đề cuộc dạo chơi với nữ bá tước
Lala, hắn kể vài giai thoại, rồi như tình cờ thông báo rằng ở ngân hàng mọi
chuyện đều ổn thỏa, sau đó hắn hỏi nhẹ nhàng:

– Cái ông Bôtrếch ấy là ai vậy, thưa ngài chủ tịch?

Nikôđem bối rối.

– Bôtrếch à?

– Vâng, một người béo hú. Ngày nào ông ta cũng tới ngân hàng và cứ

nằng nặc đòi gặp bằng được ngài chủ tịch, dường như ông ấy tin chắc rằng
ngài sẽ đồng ý tiếp vậy. Ông ta có phải là người quen của ngài chủ tịch
không ạ?

– À, phải...

– Vì, thưa ngài, tôi lại cứ nghĩ đó là một người loạn óc.

– Tại sao?

– Vì khi tôi bảo với ông ta rằng ngài chủ tịch chỉ tiếp khách vào thứ sáu,

ông ta bèn nổi khùng lên. “Cái gì kia, - ông ta bảo - vào thứ sáu à, vào thứ
sáu thì ngài chủ tịch đại nhân có thể tiếp bất kỳ ai, nhưng ông cứ coi chừng
đấy, trước sau gì ngài chủ tịch cũng sẽ vặt tai ông vì không cho tôi vào. Cái
ngài chủ tịch nhà ông ấy mà - ông ta nói, - đối với tôi chỉ là một...”

Đyzma ngồi yên, đỏ mặt như cà chua.

– Hắn còn nói gì nữa không?

Ksêpixki châm một điếu thuốc lá rồi nói thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.