ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 268

– Biết bao nhiêu là người, - chủ quán hững hờ nhận xét.

– Tôi là Pyzđrai. Tôi chơi đàn ở quán “Thái dương”, phố Panxka hồi

trước.

– Phố Panxka à?

– Phải. Chơi măng-đô-lin. Người ta gọi tôi là Pyzđrai.

Chủ quán không đợi yêu cầu, rót đầy cốc nữa.

– À phải, có đấy... Thế đằng ấy ra sao rồi?

– Vẫn sống thôi...

Y tợp một ngụm vốt-ca rồi lại hỏi:

– Ambrôziak đang chơi ở kia phải không? - Y hất hàm chỉ về phía tấm

rèm che. - Ông nói tôi biết với, đó là bạn tôi mà.

– Đang chơi, - chủ quán thản nhiên đáp.

Nikôđem vứt một hạt đậu vào mồm và hé tấm màn vải hoa xanh.

Ở đây có đông người hơn, dàn nhạc đang chơi, chắc là chơi theo yêu cầu.

Tuy nhiên, người chơi phong cầm đã nhận ra Đyzma và khi dứt bản

tănggô hắn liền bước đến gần y.

– Chào cậu, Pyzđrai.

– Xin chào cậu, - y đáp gần như sung sướng. - Nhân dịp này, ông cho xin

cốc bia, ông Malinốpxki.

– À, khi một người bạn cũ tới thăm thì ông cho hai vại có mấy giọt vào, -

người chơi phong cầm nói thêm.

Họ nốc cạn.

– Cậu có việc cần à? - Ambrôziak hỏi.

Nikôđem gật đầu.

– Giờ cậu làm ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.