ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 270

– Các bạn làm quen đi: bạn Pyzđrai, Franếch Lêvănđốpstrắc.

Người đàn ông tóc màu sáng chìa tay, bàn tay thô nhám và to lớn lạ

thường.

– Ai chết thế? - y hỏi vui vẻ.

– Cũng thường thôi, - Đyzma trầm ngâm đáp, - một việc nhỏ nhỏ.

– Đã có việc thì chắc có cả tiệc chứ?

Nikôđem gật đầu cho chủ quán.

– Ông Malinốpxki, một chai trắng và cốtlét thịt lợn.

Ambrôziak nghiêng người sang phía người đàn ông tóc vàng.

– Franếch, cậu sẽ lấy ai?

– Tôi nghĩ rằng Antếch Klavis và Bố vợ. Thế là đủ.

– Ba người đủ chưa? - Nikôđem hỏi lại, vẻ nghi ngại.

– Thế nào? Y khỏe lắm à?... Già hay non?

– Non choẹt. Từ tỉnh lẻ đến mà... Béo như cái thùng phi.

– Làm được! - Franếch gật đầu, - nhưng xin lỗi, ông là ai ấy nhỉ?

– Franếch, cậu biết chuyện ấy làm gì cơ chứ, - Ambrôziak, xen vào, -

bạn tớ - thế là đủ. Thọc mũi khắp nơi mà làm gì?

– Tớ chẳng thọc mũi đâu, chăng qua hỏi thế thôi. Nào, vậy ông nói xem

nào.

Nikôđem cúi xuống và bắt đầu giải thích.

Cả Lêvănđốpxki lẫn người đánh phong cầm đều uống khá cả, song

Đyzma vẫn cầm cự được với họ. Chẳng mấy chốc người chủ quán lại phải
lấy cái chai rỗng và đặt thay vào đó một chai đầy. Cũng không chờ gọi
thêm, ông ta mang tới những miếng cốtlét nguội và dưa chuột muối chua.

Ông ta biết rằng hễ ai “có chuyện” với Lêvănđốpxki thì không thể thiếu

“nhậu” được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.