ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 285

Bộ mặt dài ngoẵng của Ksêpixki nở ra trong một nụ cười đầy khinh khi.

– Theo tôi, thưa ngài chủ tịch, không có một tay tinh ranh nào không bị

một kẻ tinh ranh hơn chơi cho một vố.

Đyzma cười thành thật. Chính y tự cho mình là người khôn hơn ấy.

Thậm chí y thấy cả Ksêpixki cũng hiểu điều ấy, thể hiện qua nụ cười thân
mật hiện lên trên mặt hắn.

– Nào, ông tính toán gì thế? - Đyzma hỏi.

– Tôi đang tính rằng, - Ksêpixki đáp, cụp mắt nhìn xuống, - thời đại

chúng ta sẽ thuộc về những người biết nắm bắt cơ hội.

– Cơ hội gì mới được chứ?

Ksêpixki ngẩng đầu, vuốt tay dọc cục hầu nhọn hoắt nhô ra và nói toạc

ra, vẻ đầy khinh thị:

– Kôbôrôvô là một đồng tiền đẹp.

– Đúng quá đi rồi!...

– Không phải ai cũng có cơ hội.

Đyzma lắc lắc đầu.

– À đấy, lão Kunixki vớ được cơ hội.

– Mà cũng có thể cơ hội sẽ đến với… ngài nữa.

Nikôđem nhìn hắn không mấy tin tưởng:

– Tôi á?...

– Thế giới thuộc về những ai biết quẳng thói thường qua cửa sổ.

– Nghĩa là không nên chấp nhặt chứ gì?...

Ksêpixki không đáp mà chỉ chăm chú quan sát ánh mắt Đyzma.

– Ngài chủ tịch, - lát sau hắn nói, dằn từng lời một, - ngài cũng biết rằng

tôi đối với ngài còn nhiều hơn là tốt bụng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.