ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 287

một phụ nữ tóc màu hạt dẻ đã nhuốm bạc, với nét mặt Do Thái điển hình,
đón tiếp Đyzma hết sức nồng nhiệt, cũng như đích thân ngài bộ trưởng.

– Thưa ngài chủ tịch vô vàn kính mến, - Pinkhen kêu lên khi nhìn thấy y,

- lời nói của ngài ở rạp xiếc mới tuyệt vời làm sao! Xin lũ ngỗng đực cứ
đạp ngài đi cho rồi! Tôi nghĩ là mình phát rồ vì cười đấy! Thế mới gọi là
kêu đích danh tên cúng cơm chứ!

– Có thể không được lịch sự lắm, - bộ trưởng phu nhân dài lời phụ họa

chồng, - nhưng lại rất đàn ông.

– Đúng lắm, đúng lắm lắm, có lý lắm, nước ta có quá nhiều những kẻ

lịch sự rởm, những tên Faitiap, quá nhiều những kẻ nói năng ngọt như mía
lùi. Một lời nói mạnh tác động như một gáo nước lạnh vậy.

Nikôđem bật cười và thanh minh rằng y quá bực mình nên phải bật ra.

Sau bữa tối, họ mới chuyển sang phần công việc.

Nikôđem không thể ngờ rằng mọi việc lại trôi chảy đến thế.

Tuy Pinkhen có nói rằng ông ta không thể ra quyết định tối hậu trước khi

trao đổi lại với vụ chức năng trong bộ của ông, nhưng về nguyên tắc thì
“đối với ngài chủ tịch vô cùng thân mến” ông ta sẵn sàng làm tất cả mọi
việc. Còn tà vẹt đường sắt thì dù thế này hay thế khác bao giờ cũng vẫn là
thứ cần thiết kia mà.

– Tôi xin hứa rằng chúng tôi sẽ giải quyết vô cùng chóng vánh. Thế này

hay thế khác, nhưng bao giờ cũng nhanh như cắt - đó chính là phương pháp
của tôi.

Đyzma gãi gãi đầu.

– Nói đúng ra, thì tôi lại muốn sao cho việc giải quyết vấn đề này kéo dài

ra cơ đấy.

– Kéo dài ra ư người anh em? - bộ trưởng ngạc nhiên.

– Hê, hê, tôi cũng không lấy gì làm vội lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.