ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 300

sức, đủ các thứ tài liệu có giá trị hết sức lớn… Lạy Chúa, lạy Chúa, làm gì,
làm gì bây giờ?...

Đyzma suy nghĩ.

– Thôi được rồi, nhưng ở Vacsava ông không có lấy một người nào tin

cẩn hay sao?

– Không có, không có ai cả chứ lại!

– Thế thì phải vĩnh biệt quyền cung ứng tà vẹt vậy thôi.

– Nhưng ông ơi, đó là hàng triệu, hàng triệu! - Kunixki phẫn nộ - Tôi đã

bao nhiêu năm mơ tưởng! Thế mà giờ đây bỗng dưng… Ôi, tôi thật là điên,
tại sao tôi lại không mang theo cơ chứ!...

– Mang theo cái gì?

– Nào, cái cặp màu xanh lá cây mà tôi đã cho ông xem ấy… Ông nhớ

chứ?...

Nói đến đây lão Kunixki chợt đập tay vào trán. Lão muốn nói một điều

gì đấy, song lại cắn môi.

– À, tôi nhớ ra rồi. Cái cặp màu xanh lá cây, - Đyzma bình thản nói.

– Chỉ có một cách thôi, - lão Kunixki cất tiếng sau một lúc im lặng,

giọng đầy phân vân - có lẽ có một lối thoát… nhưng…

Đyzma hạ mi mắt xuống để lão Kunixki khỏi nhận ra trong ánh mắt y vẻ

trông đợi.

– Cách gì?

– Hừm… Thậm chí tôi cũng không dám đề nghị nữa… Nhưng chắc cũng

thấy việc này đối với tôi quan trọng biết chừng nào… Đối với tôi và cả đối
với ông nữa…

– Chứ gì nữa. Tiền triệu có phải dễ mà đến tay đâu.

– Ông Nikôđem yêu quý, - Kunixki bật ra, - ông là người duy nhất có thể

cứu vãn được chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.