ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 303

– Bà chủ có nhà chứ? - Đyzma hỏi, không thèm đáp lại những cái cúi

chào.

– Vâng ạ, thưa ngài. Phu nhân hiện đang ở trong thư viện.

– Được.

– Có phải vào báo không ạ?

– Không cần. Các ngươi có thể lui, ta biết đường.

Y băng qua phòng khách tối đen rồi mở cửa.

Nina đang ngồi bên bàn, cúi xuống trang sách. Nàng không ngẩng đầu

lên. Nikôđem đóng cửa lại ở sau lưng rồi hắng giọng.

Đến lúc ấy, nàng mới ngước mắt nhìn y, một tiếng kêu cố nén lại chợt bật

ra khỏi miệng nàng. Nàng vùng dậy lao lại phía y, choàng tay ghì lấy cổ y.

– Nikô, Nikô, Nikô!...

Nàng ép sát vào người y, mặt nàng bừng sáng niềm hạnh phúc.

– Anh đã về, anh đã về, anh ngọt ngào, anh duy nhất của em!

– Em có khỏe không, Ninetrơkô?

– Lạy Chúa, sao em mong nhớ anh đến thế!

– Còn anh thì không?

– Anh ngồi xuống đi đã! Anh nói xem, anh về lâu chứ?

– Rất tiếc, chỉ vài giờ thôi.

– Anh nói gì thế? Thế thì khủng khiếp quá!

– Hoàn cảnh thế đấy.

Nàng lướt mấy đầu ngón tay ve vuốt mặt y.

Bằng vài lời ngắn gọn Nikôđem giải thích cho nàng mục đích chuyến đi

và nói thêm rằng y sung sướng đón nhận chuyến đi này vì biết rằng sẽ được
gặp mặt Nina, dù chỉ vài giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.