ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 308

Y ôm nàng và hôn.

– Tạm biệt, em thân yêu, em đừng xem anh là người xấu nhé. Nếu như

anh có làm việc gì, thì tất cả đều chỉ vì anh yêu em hơn cả cuộc đời mình
mà thôi.

– Em biết,… em biết… - nàng đáp giữa những cái hôn.

Nikôđem hôn nàng một lần nữa vào trán rồi cầm lấy hai chiếc cặp bước

ra. Khi y khoác lên người chiếc áo bành tô ở phòng lớn, do có mặt một tên
người nhà, nên nàng từ biệt Đyzma với giọng chính tắc:

– Tạm biệt ông, chúc ông thượng lộ bình an. Còn về vấn đề kia, xin ông

cứ làm theo cách mà ông cho là đúng… Tôi sẽ tin là cần phải thế… Dù sao
tôi cũng phải tin một người nào đó chứ… Tạm biệt…

– Tạm biệt, thưa bà Ninô. Mọi chuyện sẽ tốt lành.

– Xin ông mau chóng trở về nhé.

– Khi nào có thể, tôi sẽ trở về ngay.

Y hôn tay nàng. Gia nhân mở cửa và Nikôđem băng qua màn mưa chạy

vài bước chân đến ô-tô.

– Thời tiết tệ hại quá, - y chửi thề, đóng sập cửa xe.

– Sẽ mưa suốt cả đêm đấy ạ, không sai đâu. - Người tài xế khẳng định.

Quả thực, cho đến sáng trời mưa không ngớt và khi chiếc xe tới được

Vacsava thì đã phủ bết đầy bùn đất.

Lúc Đyzma mở cửa nhà mình vẫn chưa tới tám giờ sáng. Mặc dù thế y

vẫn gặp Ksêpixki đã chờ sẵn. Sau khi đóng cửa các phòng bên để người
hầu không thể nghe trộm câu chuyện, cả hai bắt tay vào việc xem xét
những thứ giấy tờ mà Nikôđem tìm được.

Ksêpixki vô cùng tán thưởng. Hắn xoa xoa hai tay vào nhau, và khi tìm

thấy trong tập thư bằng chứng về việc mua chuộc một người nhân viên có
quan hệ với vụ kiện ngày trước, hắn bật dậy thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.