ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 312

thầm tự nhủ rằng một mình y không tài nào giải quyết nổi một việc thế này.

Khi cả hai trở lại ngân hàng, lão Kunixki đã chờ sẵn ở đó. Cử chỉ, nét

mặt và ánh mắt của lão - tất thảy đều biểu lộ một sự lo lắng cực độ. Khi đi
ngang qua, Ksêpixki ném cho lão một cái nhìn đầy miệt thị, nhưng lão
thậm chí không nhận ra hắn. Lão chạy những bước nóng nảy đến đón
Đyzma, nói lắp bắp:

– Ông đã đến đây rồi! Tôi mừng quá. Ông mang chiếc cặp đến chứ?

– Xin chào ông. Có mang đến.

– Ông Nikôđem, tôi thực không sao hiểu nổi như thế là thế nào?

– Cái gì kia chứ?

– Chuyện gặp ngài bộ trưởng ấy! Trerơpắc báo cho tôi biết là hoãn. Ngài

bộ trưởng hoàn toàn không đi ra nước ngoài. Ông Nikôđem, ngài hoàn toàn
không có ý định đi. Thế là thế nào?

– Ta về nhà tôi, - Đyzma đáp và đỏ bừng mặt, - tôi sẽ giải thích cho ông

rõ.

– Thật tình, thật tình tôi không sao hiểu nổi, - lão lắp bắp liên tục, hấp

tấp theo sát gót Nikôđem.

– Ignaxư, hãy ra phố đi - Nikôđem bảo người hầu.

Sau khi Ignaxư bước ra, y quay lại phía lão Kunixki:

– Ông Kunixki… hừm… Vậy là vợ ông quyết định ly dị.

– Cái gì?! - Kunixki bật dậy.

– Cái điều ông vừa nghe thấy đấy. Nàng ly dị để lấy tôi.

Kunixki nhìn Đyzma bằng ánh mắt dữ dội.

– À ra thế… Có thể cô ấy cùng đến đây với ông chăng?

– Không, nàng vẫn ở lại Kôbôrôvô.

Lão già cắn chặt môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.