ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 313

– Vợ tôi có cái quyết định đó khi nào vậy? Không thể được! Cô ấy

không hề nói gì với tôi cả! Có thể đó chỉ là một ý thích nhất thời? Ý thích
nhất thời dưới tác động của mưu mô do ông bày vẽ…

– Làm gì có mưu mô nào… Cô ta yêu tôi và đã chán ngấy cái lão già kia

rồi.

– Nhưng cái lão già ấy lại có hàng triệu bạc. - Kunixki rít lên.

– Có cái cóc khô chứ hàng triệu nào! Hàng triệu bạc và cả Kôbôrôvô là

tài sản của Nina.

– Chỉ trên giấy tờ thôi, chỉ trên giấy tờ thôi, kính thưa ngài! Chẳng có gì

đâu mà đã vội tưởng bở.

– Biết đâu lại có thì sao, - Đyzma đáp đầy triết lý.

– Rất tiếc, tôi rất lấy làm phiền lòng, - lão Kunixki cười độc địa, - nhưng

tôi có trong tay những hối phiếu của vợ tôi ứng với một tổng số tiền bằng
toàn bộ giá trị tài sản gộp lại.

Nikôđem thọc hai tay vào túi quần, bĩu môi.

– Nếu nói về các hối phiếu ấy mà, ông Kunixki ạ, thì quả thực là chúng

đã từng tồn tại. Đã từng tồn tại, nhưng bị cháy sạch rồi.

– Cái gì? Cái gì?… Sao lại thế được?

– Thế đấy.

– Mày ăn cắp à?! Mày ăn cắp các hối phiếu của tao phải không? Chìa

khóa, yêu cầu trả ngay chìa khóa két lại đây.

– Ta không trả chìa khóa đâu!.

– Thật là kẻ cướp! Trộm! Cướp! Tao sẽ tống mày vào tù.

– Câm mồm đi, đồ khọm già! - Đyzma gầm lên.

– Ăn cướp! Trả chìa khóa đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.