ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 319

– Ấy thế mà ông ta lại nhớ rõ ngài chủ tịch đấy. Chúng tôi ngồi cùng một

buồng và cụ già vui tính nọ đã kể lại cho tôi nghe nhiều điều về ngài và về
Uyxkốp…

Đầu óc Đyzma quay cuồng cả lên. Phải chăng thế là hết? Thảm họa? Y

đã bị lột mặt nạ? Tay y thủ trong túi xiết chặt đến mức đau đớn. Y thoáng
có ý nghĩ lao thẳng vào Terkốpxki chịt lấy cổ gã, chịt lấy đám mỡ trồi ra
những ngấn là ngấn trên cổ áo tí xíu để mà xiết thật chặt, kỳ đến khi bộ mặt
mang vẻ xun xoe khi phải tím tái lại. Tất cả các bắp thịt của y căng lên đến
mức y cảm thấy sự run rẩy của chúng.

– Vô cùng xin lỗi, - đột nhiên ngay sát bên y chợt vang lên tiếng nói của

một bà nào đó vừa đi ngang qua nhỡ chạm vào người y.

Việc đó làm y tỉnh ra ngay lập tức.

– Về Uyxkốp nào kia? Ngài nói gì thế ạ? - Y nhún vai. - Chuyện vớ vẩn

quá đi mất. Tôi không hề quen Vinđer nào hết.

Terkốpxki rướn mày, thản nhiên vẩy tàn thuốc.

– À, dĩ nhiên, - gã bình thản đáp, - có thể đó chỉ là một sự nhầm lẫn.

– Chắc chắn là nhầm rồi, - Nikôđem hoàn hồn.

– Chứ sao. Và tôi cũng rất lấy làm sung sướng là chẳng bao lâu nữa

chúng ta có thể soi tỏ được sự nhầm lẫn ấy. Tuần tới, ông chưởng khế
Vinđer sẽ đến Vacsava. Tôi đã mời ông ấy, bởi đó là một người vô cùng
đáng mến. Chắc hẳn ông ấy đã nói về một kẻ nào đó có vinh hạnh được
mang tên của ngài, mà cũng có thể là một người họ hàng nào đó… Hê, hê
hê!

Đyzma không kịp đáp. Cuộc hòa nhạc trong phòng khách đã kết thúc, và

trong những tiếng vỗ tay ồn ào, chừng mươi người bước vào phòng làm
việc, vây kín hai người.

Phần còn lại của buổi tối, Nikôđem cảm thấy như bị ngồi trên đống than

hồng, mãi đến gần nửa đêm y mới lặng lẽ chuồn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.