ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 380

– Đó là cách tồi nhất! Đó là sự tự sát! Sao lại thế được? Vào lúc này, lúc

tình hình kinh tế tồi tệ nhất lại đem bản lương thực ra? Lúc này khi ngay từ
đầu đã có thể biết trước rằng nếu bán ra sẽ lỗ khoảng ba mươi đến bốn
mươi phần trăm! Thật là điên khùng! Vả chăng, ném ra thị trường thế giới
một lượng lương thực thế kia lại càng làm giá sụt hơn nữa, do vậy giá ở
trong nước cũng giảm. Chưa hết: giá công trái lương thực cũng sẽ xuống
dốc không phanh!

Nikôđem gật đầu.

– Hôm qua, chính tôi cũng đã nói y hệt như thế với bộ trưởng Jasunxki.

Tôi tuyên bố rằng tôi sẽ kịch liệt chống lại các đề nghị của bộ trưởng ngân
khố.

– Ồ, tất nhiên rồi! Ngài chủ tịch hoàn toàn có lý.

– Song dù sao tôi cũng vẫn muốn được nghe ý kiến của ông. Tôi rất vui

thấy ý kiến chúng ta thống nhất nhau hoàn toàn. Nào, ông Ksêpixki, ông
hãy gọi một cô đánh máy đến, đọc cho cô ta đánh máy ý kiến trả lời bản
kiến nghị. Tôi sẽ cho chúng nó biết tay.

Hai giờ sau, bản phúc trình đã hoàn thành. Phiên họp của ủy ban kinh tế

bắt đầu lúc bảy giờ, họ còn những một tiếng đồng hồ nữa.

Cả hai dùng thời gian rảnh đó để trò chuyện về những vấn đề của

Kôbôrôvô và chuyện cưới vợ của Nikôđem.

Điều băn khoăn lớn nhất của chuyện thứ hai là câu hỏi: sau khi cưới nên

làm thế nào với Gioócgiơ Pônimirxki. Y biết là Nina sẽ nhất đình đòi
chuyển anh nàng từ biệt trang vào lâu đài.

Nhiều lần nàng đã nhắc nhở điều đó. Nói cho cùng, Đyzma cũng không

có gì phản đối. Gioócgiơ chưa điên đến mức phải tống vào nhà thương
điên

[55]

. Có điều y lo rằng anh chàng sẽ để lộ cái chuyện Ốcxford của y ra

mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.