ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 390

– Lúc này đang là thế ạ, - Nina xen ngang.

– Ôi, lúc này, lúc này! Lúc này thì có nghĩa gì kia chứ? Trong khắp thành

phố ai ai cũng bảo rằng chưa kịp chớp mắt thì ông ấy đã thành bộ trưởng
rồi kia đấy!

– Êêê… làm gì có, - Đyzma phẩy tay, - không nên nói quá. Song dù sao

phu nhân nói cũng phải. Sẽ có buổi tiếp.

Nina vui lòng ưng thuận. Một khi Nik đã muốn thế, có nghĩa là có những

lý do tiềm ẩn nào đó mà anh ấy không muốn lộ ra, còn nàng đã từ lâu rời bỏ
ý định xuyên thấu vào tâm hồn đóng kín kia, tâm hồn mà nàng không biết
cách nào vào nổi, chỉ bằng linh cảm đàn bà của mình nàng biết chắc rằng
đó là một tâm hồn không gì lay chuyển nổi.

– Còn nếu nói về chuyến du lịch, - Nikôđem nói tiếp, - thì tôi nghĩ rằng

tốt nhất là không nên đi.

Nikôđem nhăn trán, lau mồ hôi tay. Y sợ việc ra nước ngoài như sợ lửa,

dù chỉ mới nghĩ đến thôi cũng thế; ra nước ngoài y sẽ bị lộ tẩy ngay là hề
biết ngoại ngữ. Với mớ tiếng Đức cọc cạch mà cố gắng lắm y mới dùng
được đôi tiếng, y không thể nào đối phó nổi.

– Có phải ngài chủ tịch cho rằng, - phu nhân Psêuenxka ngọt ngào hỏi

lại, - rằng trong thời buổi bây giờ, mang tiền ra ngước ngoài tiêu pha là
không yêu nước? Nhưng mọi người đều làm thế cơ mà?

– Chính thế! Mọi người làm thế là dở! Mỗi một xu mang ra nước ngoài

đều là đánh cắp của đất nước! - Y đọc như máy một khẩu hiệu trên một
biểu ngữ tuyên truyền nào đó mà y mới thấy cách đây không lâu. - Họ làm
thế là dở.

– Vâng, nhưng ngài chủ tịch góp bao công lao với Tổ quốc như thế…

– Lại càng phải làm tốt! Tôi phải làm gương cho người khác! Không,

chúng ta sẽ không ra nước ngoài. Ta có thể du lịch trong nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.