ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 427

trọng đại này chúng tôi - những công dân của quốc gia và đầy tớ chân chính
của đất nước - có nghĩa vụ phải thốt lên.

Theo gương ngài tỉnh trưởng tất cả khách khứa đến chúc. Nikôđem im

lặng chìa tay cho mọi người, mặt y sầm lại.

Y hiểu rất rõ tầm cỡ của niềm vinh hạnh dành cho mình. Chính y - chính

Nikôđem Đyzma này - một nhân viên quèn thảm hại xứ Uyxkốp, giờ đây
có thể điều khiển số phận của cả một quốc gia vĩ đại, có thể đi lại bằng
đoàn tàu hỏa riêng, sẽ được toàn dân - thậm chí toàn thế giới nhắc đến!.

Nhưng… thực tình mà nói… y được gì cơ chứ!

Rồi lại cuộc sống căng thẳng đầy cạm bẫy ở Vacsava, lại phải cân nhắc

từng tiếng từng lời…

Nhưng quyền lực, quyền lực lớn lao đối với hơn ba mươi triệu con

người! Có hàng nghìn kẻ sẵn sàng đổi mạng để có được một ngày nắm
quyền lực đó trong tay, để có được cái danh hiệu, danh hiệu Chủ tịch Hội
đồng bộ trưởng!...Nội các của thủ tướng Đyzma… Chính phủ của Nikôđem
Đyzma Quân đội bồng súng chào, tàu chiến bắn những loạt đại bác
mừng… Y nói ra điều gì thì báo chí toàn thế giới đều phải in lại… Quyền
lực, quang vinh…

– Tôi chờ đợi lời phúc đáp của ngài thủ tướng, - Litvinếch lên tiếng.

Nikôđem chợt tỉnh, y đưa mắt nhìn quanh. Mọi cặp mắt đều nhìn cả vào

y.

Y hắng giọng và nhổm khỏi chiếc ghế bành.

– Xin để cho tôi nửa giờ suy nghĩ, - y nói khô khan, - Ông Ksêpixki, mời

ông theo tôi.

Y đi về phía phòng làm việc, Ksêkixki bước theo sau và đóng cửa lại.

– Tôi đang cân nhắc xem nên làm gì? - Đyzma mào đầu.

– Sao thế, ngài chủ tịch còn cân nhắc gì nữa ạ? Rõ đến thế cơ mà! Vinh

quang đến thế, nhiều quyền lực đến thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.