ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 71

– Có chứ. Nếu như người nào đó đẹp thật, tôi có thể bảo cho người ấy

biết điều đó.

– Chỉ có vậy thôi ư? Nào, thí dụ ông có thể nói với tôi điều gì nào?

– Cô ư?... Hừm… - Y chạm tay vào cái quai hàm bạnh ra của mình trong

khi căng óc suy nghĩ.

Kasia phá lên cười ngặt nghẽo.

– Đó, Nina, dì thấy chưa, đó quả là việc quá khó khăn đối với ông

Đyzma! Nào, thưa ông, xin ông hãy nói một điều gì đi, điều gì cũng được.
Nếu như ông không thể tán dương về tổng thể thì chí ít chắc ông cũng tìm
được trong con người tôi một chi tiết nhỏ nhoi nào khả dĩ được ông để mắt
tới chứ ạ?

Dưới lớp lông tơ mịn màng như nhung của làn da đào mơn mởn thoáng

hiện sắc hồng. Y thầm nghĩ rằng cô gái thực là xinh đẹp, nhưng là sắc đẹp
hết sức xa lạ, và trong cái nhìn chăm chú của đôi mắt hạt dẻ đăm đăm
hướng vào Nina kia có vẻ gì dữ dội đến lạ lùng.

– Tất nhiên, - Y đáp - cô có cái tai rất đẹp.

– Ôi!... Kasia kinh ngạc - Tôi không ngờ được nghe ông nói ra điều đó.

Ông biết không, chính nghệ sĩ bậc thầy Berbanô đã khiến tôi rất hân hạnh
hồi mùa đông năm ngoái ở Rivêra bằng chính lời khen ngợi ấy đấy.

“Nhưng cái gã Berbanô ấy là ai nhỉ? Mình sụp tiệm rồi!” - Đyzma nghĩ

bụng và nói to lên:

– Tôi không am hiểu hội họa lắm. Chưa bao giờ tôi thích môn đó cả.

– Song điều đó không hề cản trở ông có được khiếu thẩm mỹ tinh tế như

những nghệ sĩ vĩ đại. - Nina lịch sự nói góp vào.

Kasia đặt chiếc gậy bi-a xuống và nói rằng hôm nay hãy học bi-a đến thế

đã.

– Còn bây giờ tôi xin phép đi thay quần áo. Ông không muốn cưỡi ngựa

đi dạo cùng tôi một chút ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.